HẸN MÁU - Trang 163

Denis căng thẳng, cơ thể tôi phản ứng tức khắc, sẵn sàng cho một vụ

ẩu đả. Tôi nghĩ anh ta có thể sẽ bắt đầu bất cứ lúc nào. Vài giây sau, anh ta
thả lỏng người rồi quay sang tôi.

“Cho tôi xem đã.”
“Cho xem gì?”
“Các dấu ấn. Cho tôi xem cô đã giết bao nhiêu Strigoi.”
Tôi không đáp ngay, e ngại đó là một âm mưu. Mọi người nhìn tôi

chăm chú. Hơi quay người lại, tôi nâng tóc khỏi gáy và để lộ các hình xăm.
Những dấu molnija nhỏ hình tia chớp ở đó, cùng với dấu hiệu cho thấy tôi
đã tham gia trận chiến. Nghe Denis thở hắt ra, tôi biết anh ta chưa từng thấy
nhiều lần tiêu diệt như thế. Tôi thả tóc xuống và nhìn anh ta hờ hững.

“Còn gì nữa không?” tôi hỏi.
“Cô đang lãng phí thời gian,” cuối cùng anh ta nói, khoát tay về phía

những người đứng sau tôi. “Với họ. Với nơi này. Cô nên đi cùng chúng tôi
tới Novosibirsk. Chúng tôi sẽ khiến cuộc sống của cô xứng đáng.”

“Tôi là người duy nhất có thể tác động đến cuộc đời tôi.” Tôi chỉ

xuống đường. “Các anh đã bị mời đi. Giờ thì đi đi.”

Tôi nín thở, sẵn sàng chiến đấu. Sau vài giây căng thẳng, nhóm người

rút lui. Trước khi quay đi, Denis nhìn tôi sắc lạnh.

“Đây không phải thứ cô muốn và cô biết rõ điều đó. Khi nào đổi ý,

hãy tới 83 Kasakova tìm chúng tôi. Chúng tôi sẽ đi khi mặt trời lên.”

“Các anh sẽ đi không có tôi,” tôi đáp.
Nụ cười của Denis khiến tôi lạnh gáy. “Để xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.