HẸN MÁU - Trang 165

“Không được. Con sẽ về trước nửa đêm.” Olena quay lại đan tiếp.

Nhưng đó là một sự cho phép, theo như tôi hiểu.

Viktoria nhìn đồng hồ. Gần tám giờ ba mươi, vẻ mặt cô không vui

sướng trước giờ giới nghiêm cho lắm, nhưng rõ ràng cô sẽ đón nhận tất cả
những gì cô có được. Karolina nhìn chúng tôi kì lạ khi chúng tôi đi khỏi
phòng nhưng không nói gì. Sonya và Paul, mải mê trước ti vi, không thấy
chúng tôi đi. Tôi phải tìm hiểu xem đang có vụ gì.

“Nào,” tôi nói ngay khi chúng tôi lên lầu, “chuyện gì thế? Chị tưởng

em không tới chỗ Marina?”

Viktoria cười, vẫy tôi vào phòng cô. Tôi mới biết phòng cô vốn là

phòng Dimitri, và mỗi lần vào đây, tôi phải cố không vùi mình vào trong
giường, dù biết chăn gối đã được giặt không biết bao nhiêu lần kể từ ngày
anh đi. Không hiểu sao, tôi tưởng như mọi thứ còn mùi của Dimitri và thấy
ấm áp như khi hai chúng tôi nằm cạnh nhau.

“Không đâu.” Viktoria bắt đầu lật tung tủ đồ lên và kéo ra một chiếc

váy ngắn không tay với ren trên dây áo. Vải co giãn, loại vải sẽ khoe ra hết
mọi thứ. Tôi sốc khi nhìn cô mặc nó lên. Trông thật không ra gì.

“Em đang đùa à?”
Không. Viktoria cởi quần áo và mặc váy vào. Chiếc váy bó sát, nhưng

cô không thấy khó chịu. Thân hình cô không đầy đặn như tôi, nhưng trong
một bộ váy thế này chẳng có gì quan trọng.

“Được rổi,” tôi nói, cuối cùng cũng hiểu ra. “Tên anh ta là gì?”
“Rolan,” cô đáp. “Ôi, Rose. Anh ấy rất tuyệt. Hôm nay là đêm cuối

cùng em được gặp anh ấy trước khi về trường.”

Tôi không biết nên vui cho cô hay buồn cho Nikolai. Anh chàng Rolan

này chắc là lí do cô không dành thời gian cho Nikolai.

Cô đang say đắm yêu một người khác. Dù vậy, chiếc váy đó...
“Chắc em rất thích anh ta,” tôi nói giọng khô khan.
Đôi mắt cô mở to. “Chị có muốn gặp anh ấy không?”
“Ờ, à, chị không muốn xen vào cuộc hẹn của hai người...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.