HẸN MÁU - Trang 193

Tôi đi về phía quầy bar, cảm giác tăng lên.
“Lối này,” tôi bảo họ. “Hãy ra vẻ vẫn đang mải mê trong tiếng nhạc.”
Sự căng thẳng của tôi lan sang mọi người, và tôi nhận ra trong họ là sự

háo hức kèm theo một chút sợ hãi. Tốt! Họ thực sự coi chuyện này nghiêm
túc. Khi chúng tôi đi về phía quầy bar, tôi cố tỏ ra mình đang tìm đồ uống.
Mắt tôi liên tục quét xung quanh.

Chính tại một góc, tôi trông thấy hắn. Một gã Strigoi đứng đó, tay

quàng qua eo một cô gái độ tuổi tôi. Trong ánh sáng mờ ảo, trông hắn gần
như hấp dẫn. Tôi biết quan sát gần hơn sẽ nhận ra nước da nhợt nhạt chết
chóc và đôi mắt đỏ như bất kì tên Strigoi nào. Cô gái chắc hẳn không phân
biệt được các chi tiết đó trong câu lạc bộ mờ tối, hoặc tên Strigoi đang dùng
phép ép buộc lên cô. Cũng có thể là cả hai, theo như nụ cười trên gương
mặt cô. Strigoi có khả năng ép buộc mạnh tương đương người dùng linh
hồn như Lissa. Thậm chí mạnh hơn. Ngay trước mắt chúng tôi, tên Strigoi
dẫn cô gái ra một hành lang nhỏ không ai chú ý. Ở cuối hành lang, tôi trông
thấy một biển hiệu phát sáng chỉ lối ra. Chí ít tôi đoán đó là lối ra. Chữ viết
trên đó là chữ Cyril.

“Có biết lối đó dẫn ra đâu không?” Tôi hỏi mọi người.
Họ nhún vai, Denis lặp lại câu hỏi với Tamara. Cô trả lời, và anh ta

dịch lại. “Có một cái ngõ nhỏ vứt rác. Nó nằm giữa một tòa nhà và một
xưởng máy. Không mấy khi có người ở đó.”

“Chúng ta có thể tới cái ngõ bằng cách đi vòng qua câu lạc bộ chứ?”
Denis chờ Tamara trả lời. “Có. Nó mở ở hai đầu.”
“Tuyệt!”
Chúng tôi vội ra khỏi cửa câu lạc bộ, tôi chia nhóm ra làm hai. Kế

hoạch là tấn công tên Strigoi từ cả hai đầu và bao vây hắn, với điều kiện
hắn và nạn nhân vẫn ở đó. Có thể hắn đã dẫn cô đi nơi khác, nhưng tôi nghĩ
nhiều khả năng hắn muốn khuất phục cô và uống máu ngay tại chỗ, nhất là
nếu chỗ ấy hoang vắng như Tamara mô tả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.