HẸN MÁU - Trang 21

khi bao phủ toàn thân tên Strigoi. Rồi nó co lại, co lại mãi cho tới khi
không còn gì ngoài một quả cầu cỡ nắm tay. Trong giây lát, đám khói tan
biến, để lại một đám bụi vô hại.

“Rất vui được giúp đỡ,” Sydney nhạt nhẽo nói, vẫn nhìn tôi bằng ánh

mắt không đồng tình.

“Thứ quỷ gì vậy?” tôi kêu lên.
“Công việc của tôi. Cô sẽ gọi cho tôi nếu có lần sau nhé?” Cô định

quay đi.

“Chờ đã! Tôi làm sao gọi được, tôi có biết cô là ai đâu.”
Cô quay lại, vuốt tóc khỏi mặt. “Thật sao? Cô không đùa đấy chứ? Tôi

tưởng các cô đều được dạy về chúng tôi sau khi tốt nghiệp chứ?”

“Ồ, à. Hay lắm... Tôi, ừm, chưa tốt nghiệp.”
Mắt Sydney mở to. “Cô hạ một trongsố... thứ này... mà chưa tốt

nghiệp?”

Tôi nhún vai, cô im lặng thêm một lúc.
Cuối cùng, cô thở dài nói, “Tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện.”
Đúng vậy. Gặp cô là điều kì lạ nhất xảy ra với tôi tại Nga. Tôi muốn

biết tại sao cô cho rằng tôi phải liên hệ với cô và làm thế nào cô làm tan rã
cái xác tên Strigoi kia. Và, ngay khi chúng tôi quay về đường phố đông
đúc, đi về phía quán café cô thích, tôi đột nhiên nảy ra ý nghĩ nếu cô biết về
thế giới Moroi, có khả năng cô cũng biết ngôi làng của Dimitri ở đâu.

Dimitri. Anh lại xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi không biết liệu anh có

thực sự lẩn trốn gần quê nhà hay không, nhưng giờ tôi không có manh mối
nào khác. Và rồi cảm giác kì lạ lại dâng lên. Tâm trí tôi mơ hồ trộn hình
ảnh anh với tên Strigoi tôi vừa tiêu diệt: nước da nhợt nhạt, mắt viền đỏ...

Không, tôi nghiêm khắc tự nhủ. Đừng chú tâm vào nó vội. Đừng

hoảng. Cho tới khi nào tôi đối mặt với tên Strigoi Dimitri, tôi sẽ có được
sức mạnh nhờ việc nhớ tới Dimitri tôi yêu, với đôi mắt nâu sâu thẳm, bàn
tay ấm và vòng ôm thật chặt...

“Cô ổn chứ... ừm, tên cô là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.