HẸN MÁU - Trang 240

Hai mươi

NHỮNG NGÀY SAU ĐÓ GIỐNG NHƯ MỘT GIẤC MƠ. Thực sự,

tôi không biết đã bao nhiêu ngày trôi qua. Có lẽ là một ngày. Có lẽ là hàng
trăm ngày.

Tôi cũng mất dấu ngày và đêm. Thời gian của tôi được tính bằng có-

Dimitri và không-Dimitri. Anh là thế giới của tôi. Khi anh không có mặt,
từng phút trôi qua đau khổ. Tôi tìm cách giết thời gian, nhưng mỗi giây
dường như kéo dài vô tận. Tôi nằm trên ghế hàng giờ, lờ mờ nắm bắt thế
giới xung quanh. Trong căn phòng xa hoa này, tôi có truyền hình vệ tinh,
cũng có nghĩa tôi có các chương trình của Mĩ. Dù vậy, nhiều lúc tôi không
thực sự phân biệt nổi tiếng Anh hay tiếng Nga có gì khác nhau.

Inna vẫn tiếp tục kiểm tra tôi đều đặn. Cô mang đồ ăn tới và dọn dẹp

giúp tôi - tôi đang mặc những bộ váy - và im lặng chờ đợi xem tôi có cần gì
khác không. Chẳng bao giờ - từ cô. Tôi chỉ cần Dimitri. Mỗi lần cô đi, đâu
đó trong tôi nhớ ra mình phải làm gì đó... đi theo cô, đúng thế. Tôi đã từng
lên kế hoạch kiểm tra lối ra và lợi dụng cô để trốn thoát, đúng không? Giờ
đây, kế hoạch đó chẳng có gì hấp dẫn. Làm thế rất mất công sức.

Rồi cuối cùng Dimitri cũng sẽ tới, và sự buồn tẻ kết thúc. Chúng tôi

nằm trên giường, trong vòng tay nhau. Chúng tôi không quan hệ, nhưng đã
hôn và đụng chạm, say mê khám phá cơ thể nhau - đôi khi với rất ít quần
áo trên người. Sau một thời gian, tôi thấy thật khó tin rằng mình từng sợ
anh xuất hiện. Tất nhiên, đôi mắt vẫn gây sốc, nhưng anh vẫn đẹp tuyệt
vời... vẫn hấp dẫn khó tin. Sau khi chúng tôi nói chuyện và gần gũi - đôi
khi suốt nhiều giờ - tôi sẽ để anh cắn. Và rồi tôi cảm nhận được nó... cảm
giác tuyệt diệu của hóa chất làm tiêu tan mọi vấn đề. Mọi nghi ngờ trước sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.