HẸN MÁU - Trang 243

Anh lướt môi dọc cổ tôi, răng chạm vào da nhưng không cắn. Tôi hổn

hển ép sát vào anh.

“Không, Roza. Đó chỉ là thức ăn. Mọi thứ kết thúc rất nhanh. Em là

người duy nhất cho anh thỏa mãn.”

Tôi cảm thấy sự kiêu ngạo vì điều đó, và giọng nói đáng ghét trong

đầu tôi chỉ ra rằng đó là một quan điểm cực kì bệnh hoạn và sai trái. Tôi
hơi mong chờ anh cắn mình sớm. Vết cắn sẽ khiến cho lí trí im lặng.

Tôi vươn tay chạm vào mặt anh, rồi luồn tay vào mái tóc mượt mà

tuyệt vời tôi vẫn thích. “Anh lúc nào cũng muốn thức tỉnh em... nhưng
mình không thể làm như thế này nữa. Strigoi không uống máu nhau, đúng
không?”

“Đúng,” anh đồng ý. “Nhưng cũng đáng. Chúng ta có thể làm nhiều

hơn thế...”

Anh để “nhiều hơn thế” cho tôi tưởng tượng, và một cơn rùng mình

sung sướng chạy khắp người tôi. Hôn nhau và hút máu rất ngây ngất,
nhưng có những ngày tôi thực sự muốn... hơn nữa. Kí ức về lần chúng tôi
làm tình ám ảnh tôi khi hai người gần nhau, và tôi luôn muốn được làm
chuyện đó lần nữa. Dù vì bất kì lí do gì, anh cũng không bao giờ đi tới tình
dục, dù cho chúng tôi có cuồng nhiệt đến thế nào. Tôi không rõ liệu anh có
đang sử dụng nó để dụ dỗ tôi biến đổi hay có sự không tương thích giữa
Strigoi và ma cà rồng lai. Liệu người sống và kẻ chết có làm được chuyện
đó?

Tôi đã từng nghĩ quan hệ với một trong số họ thật kinh tởm... Giờ tôi

không nghĩ quá phức tạp như thế.

Nhưng dù anh không muốn tiến tới quan hệ, anh thường đùa cợt tôi

bằng sự âu yếm, chạm vào đùi, ngực và những điểm nguy hiểm khác. Hơn
nữa, anh thường nhắc lại cảm giác của lần đó, nó thật tuyệt vời, hai cơ thể
cảm nhận nhau... Lời nói của anh còn làm tôi quằn quại hơn sự động chạm.

Trong những khoảnh khắc hơi tỉnh táo, tôi thực sự không hiểu nổi tại

sao mình chưa trở thành Strigoi. Đám mây mù endorphin mang lại khiến tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.