Vì tớ vừa uống rượu.
Tôi rên thầm. Tất nhiên. Đó là lí do tại sao Avery luôn nhanh nhảu
mời rượu Lissa. Chất cồn làm linh hồn mất tác dụng, như với Adrian.
Avery khuyến khích uống rượu để năng lực của Lissa suy yếu đi, khiến cô
không kháng cự nổi. Có nhiều lần Lissa không thể ước tính được Avery
uống bao nhiêu, xét lại, Avery giả vờ khá nhiều.
Vậy dùng ý chí thông thường thôi, tôi nói với Lissa. Nó có thể kháng
cự lại phép ép buộc.
Đúng thế, phép ép buộc không phải chiếc chìa khóa vạn năng dẫn tới
sự thống trị thế giới. Có nhiều người giỏi kháng cự, dù một Strigoi hay
người dùng linh hồn làm mọi việc rắc rối hơn.
Tôi cảm thấy Lissa tập hợp dũng khí, thấy cô lặp đi lặp lại lời tôi, rằng
cô phải mạnh mẽ và bước khỏi cửa sổ. Cô cố thoát khỏi động lực Avery tạo
ra, và không hiểu sao, tôi đột nhiên thấy mình cũng hành động. Lissa và tôi
hợp sức đẩy Avery ra.
Trong thế giới thực, Avery và Lissa nhìn nhau chăm chăm trong lúc
cuộc vật lộn tinh thần tiếp diễn. Vẻ mặt chăm chú cực độ của Avery đột
nhiên đầy kinh ngạc. Cô ta nhận ra tôi cũng đang chống cự. Mắt cô ta nheo
lại, và khi nói, cô ta nói với tôi chứ không phải Lissa.
“Ồ,” Avery rít lên, “mày không muốn làm hỏng chuyện của tao đấy
chứ.”
Có không?
Một làn sóng nóng rực như ai đó chạm vào tâm trí tôi xuất hiện. Chỉ
có điều không phải Oksana. Đó là Avery, cô ta đang điều tra tâm trí và kí
ức của tôi. Tôi hiểu Oksana nói nó là sự xâm chiếm và lạm dụng như thế
nào. Không chỉ là nhìn vào mắt, mà còn là do thám những ý nghĩ sâu xa
nhất.
Rồi thế giới quanh tôi tan biến. Tôi đứng trong một căn phòng lạ.
Trong khoảnh khắc, tôi tưởng mình quay lại tòa nhà của Galina. Nó đem lại
cảm giác giàu có, xa hoa. Nhưng không. Sau khi xem xét, tôi nhận ra không