HẸN MÁU - Trang 357

Tôi nhớ lại lúc Simon đờ đẫn nhìn xa và Avery gào thét. Tôi rùng

mình. “Anh nói quá ngưỡng...”

“Tức là hoàn toàn mất trí. Cả ba người họ sẽ vào nằm viện mãi mãi.”
“Vì những gì... chúng ta làm?” Tôi hỏi, kinh ngạc.
“Phần nào,” anh đồng ý. “Avery đã dồn hết sức mạnh lên chúng ta, và

khi chúng ta tích tụ nó lại... ồ, anh nghĩ nó quá tải với tinh thần của họ.
Thực lòng mà nói, với tình trạng Simon và Reed, mọi thứ đã được định sẵn.
Với Avery cũng vậy.”

“Mark nói đúng,” tôi lẩm bẩm.
“Ai cơ?”
“Người được hôn bóng nữa mà em biết. Ông ấy đã nói đến khả năng

em và Lissa chữa trị được bóng tối cho nhau. Cần phải có sự cân bằng thận
trọng giữa người sử dụng linh hồn và người được hôn bóng. Em vẫn chưa
hiểu lắm nhưng cái vòng ba người của Avery không thể giữ được trạng thái
cân bằng. Em không nghĩ được liên kết với ba người là tốt.”

“Hừm.” Adrian không nói gì mà chỉ suy nghĩ tất cả. Cuối cùng anh bật

cười. “Trời ạ, anh không thể tin là em tìm được cả một người dùng linh hồn
lẫn người được hôn bóng. Giống như mò kim đáy bể vậy, nhưng mấy
chuyện như thế luôn xảy ra với em. Anh không thể chờ tới lúc được nghe
em kể phần còn lại của chuyến phiêu lưu.”

Tôi nhìn ra xa và dựa đầu vào kính. “Thực sự không hấp dẫn lắm

đâu.”

Không có viên chức nào trong học viện biết vai trò của tôi trong trận

chiến với Avery. Vì thế không ai hỏi gì khi tôi quay lại. Họ vẫn đang dọn
dẹp và hỏi Adrian cùng Lissa rất nhiều vấn đề. Linh hồn là một hiện tượng
quá mới tới mức không ai nghĩ được chuyện đã xảy ra. Avery và những
người ràng buộc của mình được đưa đi chữa trị, và cha cô ta vắng mặt tạm
thời.

Adrian đăng kí tên tôi với tư cách khách mời của anh, để tôi được cấp

thẻ vào trường. Giống như các khách mời khác, tôi cũng được đưa một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.