HẸN MÁU - Trang 97

Tôi khoát tay về phía ngôi nhà, cố ra vẻ điềm tĩnh. “Tôi đi dự đám

ma.”

“Đấy không phải là lí do con tới Nga.”
“Tôi tới Nga để báo cho gia đình Belikov biết Dimitri đã chết, bởi

không ai buồn làm điều đó.” Lời giải thích này khá thuận tiện cho sự có
mặt của tôi ở Baia, nhưng khi Abe quan sát, một luồng lạnh toát chạy dọc
sống lưng tôi, gần giống lúc bị bà Yeva nhìn. Cũng như bà già điên đó, ông
không tin, và tôi lại cảm thấy mong manh, nguy hiểm trước cái tôi vui vẻ
của ông.

Abe lắc đầu, và nụ cười lại mở rộng. “Đó cũng không phải lí do. Đừng

nói dối ta, cô bé.”

Tôi nổi cáu. “Cũng đừng chất vấn tôi, ông già! Chừng nào ông sẵn

sàng nói xem tại sao ông và mấy người đồng mưu liều mạng đi suốt quãng
đường để tới cứu Sydney và tôi.” Các ma cà rồng lai của Abe căng người
khi nghe từ ông già, nhưng thật ngạc nhiên, ông lại cười, dù nụ cười không
tới được ánh mắt ông.

“Ta đang giúp con.”
“Không phải theo những gì tôi được nghe, ông là người ra lệnh cho

các nhà giả kim phái Sydney đi với tôi tới đây.”

“Ồ?” Ông nhướn mày. “Con bé bảo con thế sao? Hừm... đó là một

cách cư xử không tốt. Cấp trên của con bé sẽ không thế. Không hề.”

Ôi chết tiệt. Tôi đã thiếu suy nghĩ. Tôi không muốn Sydney gặp rắc

rối. Nếu Abe là một thể loại bố già Moroi - cô gọi ông là gì nhỉ? Zmey?
Rắn? - thì tôi không nghi ngờ chuyện ông ta sẽ ra lệnh cho các nhà giả kim
khiến cuộc đời cô đau khổ hơn thế nữa.

“Tôi đã ép cô ấy nói,” tôi nói dối. “Tôi... tôi đã đe dọa cô ấy trên tàu.

Không có gì khó. Cô ấy đã sợ chết khiếp.”

“Ta không nghi ngờ chuyện đó. Tất cả đều sợ chúng ta, bị trói buộc

bởi truyền thống và ẩn mình sau thập giá để bảo vệ bản thân - dù có được
phần thưởng là hình xăm kia. Xét về nhiều mặt, họ có những ưu điểm như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.