HẸN ƯỚC - Trang 30

Nét cười bất chợt ánh lên trong đôi mắt anh ta. "Tôi uớc gì tôi được là

một trong số họ."

Nàng ôm hai tay quanh người và cau có nhìn lên anh ta. "Làm ơn đi đi,

thưa ngài."

De Gray đưa tay ra để chỉnh lại một nếp nhỏ của lớp sa trên thân áo

nàng. Cái đụng chạm đó khẽ khàng nhưng lại thật thân mật, khiến trái tim
nàng rộn lên không thể kiểm soát nổi. "Tôi hy vọng em không sợ tôi."

"Chắc chắn là không rồi," nàng cố gắng nói, khao khát được tránh ra xa

khỏi anh ta nhưng vẫn cứ nhất quyết bám lấy mặt đất nơi nàng đứng. "Tôi
giận dữ với ngài."

Cảm giác về nét cười khôi hài ấy vẫn còn vương lại trong đôi mắt anh ta.

"Thế thì lúc này em sẽ còn giận dữ hơn đấy."

"Tại sa..." Nàng ngạc nhiên thốt khi nàng bất chợt nằm trong vòng tay

cứng rắn của anh ta, đôi bàn tay nàng kẹp giữa hai cơ thể. Hít vào một cách
khó khăn, nàng bắt đầu kêu lên, nhưng miệng anh ta đã ở phía trên nàng
trong một sức ép nóng bỏng đến náo động. Nàng vặn người và vùng vẫy,
nhưng vòng ôm của anh ta không hề di chuyển. Đầu nàng ngửa ra sau, và
một dải tóc mềm trượt khỏi cuộn tóc được búi cao, rơi xuống khuôn mặt
nàng. Một hoặc hai chiếc ghim cài tóc rơi xuống tấm thảm trên sàn. De
Gray ngừng lại, nới lỏng lực ép từ vòng tay anh ta, và rồi anh ta vén lọn tóc
lại phía sau tai nàng. Lidian trân trối nhìn anh ta trong cơn sốc. "Hãy để tôi
đi," nàng thì thào.

Gương mặt anh ta đột nhiên cứng lại, đôi mắt xanh giờ đây bị che phủ

bởi hàng lông mi sẫm vàng. Bàn tay anh ta trượt ra sau cổ nàng và giữ chặt
lấy nó trong khi môi anh ta trở lại. Một âm thanh cự tuyệt đâm xuyên qua
nàng – không, nàng thuộc về Chance, nàng sẽ không cảm thấy gì từ bất cứ
ai – nhưng chẳng có thêm nhiều ý nghĩ nữa khi nàng bắt đầu tự nguyện trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.