HẸN ƯỚC - Trang 37

hai năm trước, khi vợ cậu ấy là Audrey qua đời vì cơn sốt bất ngờ. Cậu ấy
yêu vợ đến liều mạng. Mất cô ấy là một cú đòn phá hủy. Sau khi chôn cất,
Edgar và mình đã mời cậu ấy đến ở với chúng mình bao lâu tùy thích. Cậu
ấy tìm được vài nguồn an ủi phần nào khi sống cùng những người thân
thuộc, nhưng cậu ấy là một người vô cùng kín đáo. Hầu hết thời gian chúng
mình khó có thể nhận ra là cậu ấy đang ở đây." Bà nhún vai duyên dáng,
miệng bà hơi mím lại vì buồn rầu. "Mình ngờ rằng Garrett sẽ tái hôn. Bởi
sau Audrey cậu ấy chẳng còn quan tâm đến phụ nữ nữa – những người
đáng trọng ấy, là vậy đó."

"Không có đứa trẻ nào sao?"

Julia lắc đầu. "Mình sợ rằng họ chưa bao giờ được ban phúc lành với

những đứa trẻ. Nhưng Garrett chưa bao giờ tỏ vẻ quan tâm đến điều đó
miễn là cậu ấy có Audrey. Giờ thì cậu ấy chẳng còn ai cả."

Elizabeth cảm thấy hơi cảm thông hơn một chút đối với người đàn ông,

mặc cho thái độ khiếm nhã của ông ta. "Thật khó khăn khi trở nên già cỗi
mà không có người bầu bạn," bà bình luận. "Ít nhất thì mình cũng được an
ủi từ con gái mình."

"Cậu không định tái hôn à Lizzie?"

"Lạy trời, không đâu!" Elizabeth cười trước ý kiến của bạn. "John gần

như không thể thay thế được. Mình ước mình có thể trông thấy Lidian có
một cuộc hôn nhân hạnh phúc, rồi mình sẽ nguyện dành cả phần đời còn lại
với những đứa cháu ngoại quanh quẩn bên mình."

"Nhưng cậu vẫn còn tươi trẻ và hấp dẫn!" Julia la lên. "Cậu có thể dễ

dàng tìm một người chồng khác. Mình biết một vài người đàn ông ưu tú với
độ tuổi thích hợp và vị thế..."

"Không, không," Elizabeth nói với một tiếng cười. "Tất cả mình muốn là

tìm một người chồng cho Lidian. Mình không có ý định tìm bất cứ một anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.