HẸN ƯỚC - Trang 82

quanh hắn. "Thật vậy sao, những điều em nói với mẹ em ấy?" anh hỏi. "Em
không còn chút quan tâm nào đến hắn nữa à?"

Lidian được miễn khỏi phải trả lời bởi sự cắt ngang đúng lúc của Dollie,

báo rằng cô đã tìm được bộ đồ cưỡi ngựa hoàn hảo và Lidian phải đến để
thử nó ngay lập tức.

Trong giới thượng lưu Luân Đôn không có gì thiết tha chờ đợi báo hiệu

của mùa xuân hơn buổi vũ hội thường niên của quý ngài và quý phu nhân
Blasedale. "Họ luôn mở một cuộc săn tìm châu báu," Dollie hổn hển thông
báo cho Lidian, "và tất cả các vị khách đều được đưa cho đầu mối giống
nhau. Năm ngoái giải thưởng là một chuỗi hạt bằng ruby, và năm trước đó
là một chiếc trâm cài kim cương! Đây là năm đầu tiên mình được cho phép
tham gia. Không phải sẽ cực kì thú vị nếu cả hai chúng ta cùng tìm ra món
châu báu đó sao?"

Lidian mỉm cười trước ý nghĩ đó. "Ừ, phải đấy – mặc dù mình sẽ nghi

ngờ mình là người phát hiện ra nó."

"Chẳng ai biết được," Dollie nói, và dành toàn bộ buổi chiều để suy đoán

thứ châu báu đó có thể là gì.

Tòa dinh thự vô duyên, khổng lồ của gia đình Blasedale dường như

chiếm giữ cả một nửa phố Upper Brook với mặt trước làm từ đá granit và
cẩm thạch tích cực được chạm đục các tiểu thiên sứ và các thiên thần. Rất
nhiều đài phun nước được lấp đầy với tượng cá heo, những chú ngựa có
cánh và các sinh vật không tưởng khác, trong khi mỗi bức tường đều được
phủ lên những quang cảnh từ thần thoại hoặc lịch sử.

Lidian mặc chiếc váy đẹp nhất của nàng, chiếc váy xa tanh màu trắng

xanh. Một chuỗi những hạt ngọc trai mượn từ phu nhân De Gray đã được
kết lại qua mái tóc đen của nàng. Mẹ nàng và gia đình De Gray đã ca ngợi
vẻ bề ngoài của nàng tối nay, nói rằng nàng chưa bao giờ lại đẹp đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.