HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 123

nho nhỏ về treo. Tớ bảo đừng mua, tốn tiền lắm, anh ấy bảo tớ khô khan.”

Aly nói: “Tại sao đằng ấy không bảo anh Hiểu về tìm bố. Bố anh ấy được
mệnh danh là người giàu nhất Trung Quốc đấy.”

Lâm Tinh cười, nói: “Tớ không bao giờ đụng đến chuyện anh ấy với bố.
Với lại, bố anh ấy là lãnh đạo một doanh nghiệp lớn của nhà nước, không
phải doanh nghiệp tư nhân, không thể nói là giàu nhất được.”

Nói đến bố Ngô Hiểu tức là nói đến Công ty Trường Thiên, nói đến Công
ty Trường Thiên tức là nói đến Văn Khánh. Hân hỏi Lâm Tinh: “Đằng ấy
có biết anh Khánh vừa rồi thất bại không? Anh ấy mua cả đống cổ phiếu
của Tập đoàn Trường Thiên. Kết quả là vừa mua xong, giá cổ phiếu sụt thê
thảm, anh ấy không có cách nào phải bán tháo, vừa bán xong giá cổ phiếu
lại lên, lúc xuống lúc lên, lỗ mất mấy trăm ngàn. Tiền anh ấy đi vay, cả tiền
của bà chị dâu. Nghe nói vì chuyện này mà bà chị dâu suýt ly hôn với anh
trai anh ấy đấy.”

Lâm Tinh vẫn còn quan tâm đến Văn Khánh: “Gần đây các bạn có gặp anh
ta không?”

“Hôm trước anh ấy còn đến tìm đằng ấy. Sau khi xảy ra chuyện cổ phiếu,
trông anh ấy khác hẳn. Đằng ấy không trông thấy đấy, trông thấy chắc phải
sợ chết khiếp, râu ria tua tủa, giống như vừa ở tù ra. Bọn tớ bảo đằng ấy
dọn nhà đi rồi. Anh ấy hỏi đi đâu, có phải để tránh mặt anh ấy không, bọn
tớ bảo không biết, anh đi mà hỏi nó.”

“Đằng ấy có bảo với anh ta tớ bây giờ ở đâu không?”

“Không, tớ bảo không biết, anh cứ nhắn tin cho nó.” Aly nói tiếp: “Hai
hôm trước có một anh đến, tìm đằng ấy, để số điện thoại lại. Tớ quên đem
đến đây, nghe nói đã hẹn gặp đằng ấy để bàn công chuyện.”

“Bàn chuyện gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.