HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 230

hệ với người khác giống như nhảy xuống nước, mặt nước sẽ tạo nên những
vòng sóng vây quanh bản thân. Vòng sóng từ xa đến gần để phân chia thân
sơ, đấy chính là cái nhân luận đạo đức truyền thống của người Trung Quốc.
Vòng sóng càng gần, càng có liên quan đến hơi thở của bản thân, càng xa
càng không liên quan, điểm trung tâm tức là bản thân. Hôm ấy tôi cũng đã
nói với ông Lương. Người Trung Quốc tự cổ chí kim vì mình bất chấp gia
đình, vì gia đình bất chấp đoàn thể, vì đoàn thể bất chấp xã hội, bất chấp
quốc gia, bất chấp thiên hạ, chỉ là chuyện bình thường.” Ông Tường và ông
Công đều im lặng, không phải vì tâm phục khẩu phục, ít ra cũng không còn
lời nào phản bác. Ông Thiên nói: “Thôi, các anh về sớm đi. Bắt đầu từ lúc
này chúng ta nếu không có việc gì thì không nên tụ tập, phải tránh mọi sự
nghi ngờ. Có việc gì cần gặp nhau thì gọi điện thoại di động gặp nhau ở đâu
đó. Anh Công, điện thoại di động của anh phải mở thường xuyên đấy nhé.”

Ông Công vỗ vỗ vào cái cặp để điện thoại, nói: “Lúc nào em cũng mở
máy.”

Chừng như vì tiếng vỗ bồm bộp của ông, cái điện thoại di động trong cặp
bỗng đổ chuông. Ông Công cười cười: “Anh thấy đấy!” Ông ta lấy máy ra:
“Ai đấy?”

Người gọi đến vừa nói được một câu, nụ cười trên khuôn mặt ông Công
bỗng tắt lịm.

Ông Thiên và ông Tường cùng chú ý vẻ mặt ông Công. Ông ta đưa tay lên
che điện thoại, ánh mắt sợ hãi, nói với hai người:

“Vẫn là hắn, hắn lại đến!”

Cả ba người cùng hiểu, người lại đến này là kẻ tống tiền mà họ cho rằng sẽ
không đến quấy rầy nữa.

Lần này thì ông Thiên trực tiếp nghe máy, đối phưong vẫn cười cười khách
khí: “Thưa ông Chủ tịch, lần trước tôi chưa gặp ông để cảm ơn, lần này tôi
xin bổ sung.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.