HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 304

đâu đấy một đêm. Sáng sớm mai chúng ta gặp nhau. Trước khi gặp, không
được gọi điện thoại cho nhau.”

Ông không cho ông Công hỏi nhiều, vội nói thời gian và địa điểm gặp sáng
hôm sau. Địa điểm gặp nhau cũng là ngoại thành Bắc Kinh, bên một dòng
sông cạn nước từ nhiều năm nay. Trước đây ông Thiên, ông Tường và ông
Công đã đến đây tập lái xe. Ở đấy rộng rãi và vắng vẻ, họ rất có ấn tượng.

Ông ta cúp máy, thu dọn bàn làm việc, sau đấy cố làm ra vẻ bình tĩnh, đi
qua phòng thư ký bên ngoài ra về.

Bỗng một người thư ký chạy theo khiến ông giật mình, đứng lại, rất căng
thẳng nhìn anh ta. Người thư ký nói: “Thưa ông, có cần gọi xe không ạ?”
Ông thở phào nhẹ nhõm, xua tay: “Không cần.”

Ông đi xuống, không cần lái xe, tự lái rời văn phòng Tập đoàn Trường
Thiên tại Bắc Kinh.

Trời vẫn mưa, mưa nhỏ. Không biết có phải mưa to tạm dừng hay sắp tạnh
hẳn. Ông nghĩ, người trông thấy có tố giác ông Công cũng sẽ nói đến ông.
Trên con thuyền ở Di Hòa viên, cô ta đã nhận ra mối liên hệ trong chuyện
này giữa ông và ông Công, nên cô không nói rõ hung thủ với ông. Nếu dự
đoán tình hình xấu nhất - ông phải có những dự tính cho trường hợp xấu
nhất - có thể có một tốp cảnh sát khác sẽ đến văn phòng và biệt thự Kinh
Tây bắt ông. Vậy lúc này ông đang chạy xe trên đường phố coi như chạy
trốn.

Lúc này, trong số ba người, chỉ có ông Tường tương đối an toàn, chưa có ai
nói đến và nghi ngờ. Ông Thiên dùng điện thoại trên ô tô gọi cho ông
Tường, nói rất ngắn gọn bằng những tiếng lóng, cho ông ta biết ông Công
đã bị lộ. Lúc ấy ông Tường đang dự một cuộc họp, trong điện thoại chỉ nói
được một câu. Ông Thiên không biết ông ta trấn tĩnh hay sợ hãi. Xét cả quá
trình sự việc, cho đến hôm nay, ông Tường mới là người thật sự làm nên
tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.