HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 369

Nhưng vị luật sư kia vẫn bước vào nhà. Khi nghe cô hỏi: “Có phải ông là
luật sư được anh Ngô Hiểu ủy thác đến đây?” Ông luật sư đưa ra một tấm
danh thiếp, rồi trả lời:

“Tôi là luật sư riêng của hộp đêm Đức Châu, Thượng Hải.”

Lâm Tinh lập tức đứng dậy, dừng cuộc nói chuyện: “Xin lỗi, tôi không có
bất cứ quan hệ nào với hộp đêm Đức Châu.”

Vị luật sư nói: “Xin cô hãy chờ cho một chút. Tôi tìm được đến đây quả là
không dễ dàng, cô để tôi nói hết.” Ông ta lấy từ trong cặp ra và đặt lên bàn
một tờ thư ủy nhiệm, phía dưới ghi rõ tên Ngô Hiểu, nói: “Anh Ngô Hiểu là
chồng cô. Tôi được sự ủy nhiệm của anh ấy đến đây.”

Lâm Tinh đọc thư ủy nhiệm, tâm trạng rối bời xem kỹ nội dung, nhưng trên
trang giấy chỉ có hai chữ Ngô Hiểu. Cô hạ thấp khẩu khí:

“Anh ấy... ủy thác ông đến làm gì?”

Vị luật sư lấy từ trong cặp ra một bản thỏa thuận, đặt trước mặt Lâm Tinh,
nói: “Ủy thác tôi đến bàn chuyện ly hôn của hai người.”

Lâm Tinh như bị một màn đêm bao phủ, cô hỏi: “Chuyện gì?”

Vị luật sư từ tốn trả lời: “Hai vợ chồng cô tình cảm bất hòa, chia tay nhau
đã lâu. Thân chủ của tôi ủy thác cho tôi đến thương thảo chuyện ly hôn với
cô. Hai người vẫn còn rất trẻ, chưa có con, tài sản chung trong thời kỳ hôn
nhân không có gì phức tạp. Bởi vậy tôi mong cô trên cơ sở đôi bên cùng
tôn trọng, đôi bên cùng hiểu biết, chia tay trong thân thiện. Về vấn đề tài
sản, thân chủ của tôi đồng ý để cô hưởng toàn bộ tài sản hiện có của hai
người, bao gồm nhà cửa, vật dụng, tiền gửi ngân hàng. Ngoài ra, xét tình
hình sức khỏe của cô, thân chủ của tôi đồng ý từ nay về sau, hàng năm sẽ
chi trả một khoản nhất định chi phí chữa bệnh cho cô. Khoản tiền cụ thể sẽ
do hai bên thỏa thuận...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.