HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 42

3

Sau khi chọc giận Văn Khánh ở nhà hàng Bào Ngư, Lâm Tinh cảm thấy
ngượng suốt một đêm. Sáng hôm sau tâm trạng ổn định, tự mình giải thoát.
Cô sắp hai mươi mốt tuổi, nói chung đấy là tuổi con gái ăn chưa no lo chưa
tới. Bạn bè của cô đều thế này: muốn thành người lớn nhưng lại không chịu
từ bỏ ảo tưởng, muốn độc lập tự chủ nhưng thực tế vẫn phải dựa vào người
khác, được nếm trải cuộc sống bình dị nhưng lại mong chờ sự đột biến...
Đấy là lúc con gái dao động bất định hơn con trai. Nhưng Lâm Tinh hai
mươi mốt tuổi chừng như đã định hình. Từ lâu cô cho rằng mình đã thành
người lớn, vừa hăng say vừa thành thạo, biết kiềm chế.

Cái hăng say của cô thể hiện ở chỗ muốn làm gì phải làm bằng được, làm
gì cũng tự tin. Cái thành thạo thể hiện ở chỗ, đối với tương lai không thích
những quy hoạch chi tiết và những mơ ước cụ thể. Cuối cùng tương lai đi
về đâu có trời mới biết, quan trọng là phải nắm vững thái độ đối với cuộc
sống hiện tại, làm tốt mọi việc trước mắt. Thái độ sống của cô kiên cường
và tự tin như sắt thép, đồng thời giữ gìn một chút đạo lý cơ bản. Ưu thế của
cô là, quen với cô đơn.

Vì cô không cha không mẹ, không anh chị em, thậm chí không có cả thân
thích để thường ngày lại qua. Cho dù rất nhiều người ở lứa tuổi như cô vẫn
chưa thoát khỏi sự cai quản của bố mẹ, chán ghét sự quan tâm của bố mẹ,
nhưng có hoặc không có vẫn khác nhau, bởi bố mẹ và gia đình luôn luôn là
chỗ dựa tinh thần.

Ở đại học, bạn bè và thầy giáo đối tốt với Lâm Tinh. Cô có vô số bạn bè.
Nhưng bạn là gì? Quân tử giao lưu nhạt như nước lạnh, cuối cùng vẫn là
bản thân đối diện với tất cả. Đến lúc ấy cô đơn trở thành tài sản riêng.

Sự từng trải và môi trường sống tạo nên tâm thái lý trí, cũng khiến cho toàn
bộ chương trình đại học, với môn tâm lý học cô có tiếng nói riêng. Tâm lý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.