HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 125

- Đúng vậy, tôi luôn là một người gọn gàng. - đại tá Carbury nói tiếp.

Ông vẩy tay lơ đãng. - Tôi rất ghét lộn xộn. Nếu vô tình nhìn thấy cái gì lộn
xộn là tôi chỉ muốn dọn sạch ngay. Ông hiểu ý tôi không?

Hercule Poirot trang nghiêm gật đầu. Ông hiểu.

- Ở dưới đó không có bác sĩ à ? - Ông hỏi.

- Có chứ, hai vị. Một đang bị sốt rét. Còn người kia là một cô gái vừa

xong thời gian thực tập. Tuy vậy, tôi thấy cô ta rất biết việc mình làm.
Chẳng có gì đặc biệt trong cái chết này cả. Một bà già với trái tim bệnh
hoạn. Bà ta luôn phải dùng thuốc trợ tim. Chẳng có gì ngạc nhiên khi bà ta
chết bất ngờ như vậy.

- Bạn của tôi ơi, thế cái gì khiến ông lo lắng vậy ? - Poirot nhẹ nhàng

hỏi.

Đại tá Carbury hướng đôi mắt xanh đầy ưu tư của mình về phía nhà

thám tử.

- Anh đã bao giờ nghe nói đến tiến sĩ Gerard người Pháp chưa ?

Theodore Gerard ?

- Chắc chắn rồi. Một con người xuất sắc trong giới của ông ta.

- Ông ta rất giỏi chữa các bệnh về thần kinh, - đại tá Carbury khẳng

định. - Lúc lên bốn tuổi, vì say mê chị giúp việc mà anh cứ khăng khăng
muốn trở thành tổng giám mục Canterbury khi nào anh 38 tuổi. Anh không
thể hiểu tại sao anh lại suy nghĩ như vậy và sẽ không bao giờ hiểu tại sao
anh lại suy nghĩ như vậy và sẽ không bao giờ hiểu, nhưng những tay bác sĩ
kiểu ông ta có thể giải thích được mà lại rất thuyết phục nữa đấy.

- Tiến sĩ Gerard chắc chắn là một người rất có uy tín về chữa một số

chứng loạn thần kinh dạng nặng, - Poirot mỉm cười đồng tình. - Thế à, ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.