HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 154

Giọng nói của Poirot thoắt trở lên sắc lạnh.

- Có một vết kim tiêm trên cổ tay của nạn nhân. Và một điều nữa đây.

Những lời nói mà tôi tình cờ nghe được ở Jerusalem vào một đêm cực kỳ
tĩnh lặng khi tôi ra đóng cửa sổ phòng ngủ khách sạn. Liệu tôi có thể nói
cho cô nghe những từ đó là gì không, cô King ? Chúng là thế này : tôi nghe
ngài Raymond nói : - Em cũng biết rồi bà ta sẽ phải chết mà ?

Ông nhận thấy sắc mặt Sarah biến đổi. Cô nói :

- Ông nghe thấy như vậy ư ?

- Đúng vậy ?

Cô gái nhìn chằm chằm về phía trước mặt mình. Cuối cùng cô nói :

- Có thể là chính ông đã nghe thấy điều đó !

Poirot mặc nhận.

- Đúng, đó chính là tôi. Những việc đó xảy ra. Bây giờ thì cô đã hiểu

tại sao nên tiến hành điều tra ?

Sarah lặng lẽ trả lời :

- Tôi nghĩ là ông đã hoàn toàn đúng.

- À ! Vậy thì cô sẽ giúp tôi chứ ?

- Chắc chắn rồi.

Giọng nói của cô như bình thường, không biểu lộ cảm xúc gì. Cô nhìn

thấy vẻ bình thản trong đôi mắt của Hercule Poirot - Poirot cúi đầu cảm ơn
Sarah.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.