HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 152

- Tất nhiên là đúng vậy.

- Thế ông ta có cho là lọ thuốc bị lấy mất lúc nào không?

- Cái đêm ông ta tới Petra, ông ta đã mở túi thuốc của mình. Ông ta

muốn lấy thuốc Fenaxentin vì bị đau đầu dữ dội. Sáng ngày hôm sau, ông
ta đặt lại lọ thuốc Fenaxentin vào túi và đóng lại, ông ta hầu như tin chắc
rằng tất cả các loại thuốc trong túi đều còn nguyên vẹn cả.

- Hầu như thôi sao? - Sarah nói.

Poirot nhún vai.

- Đúng thế, ở đây có một điểm chưa rõ ràng! Điều chưa rõ ràng ấy có

thể làm bất cứ ai, những người trung thực, đặt ra câu hỏi.

Sarah gật đầu.

- Vâng, tôi biết vậy. Người ta thường không mấy tin tưởng vào những

người luôn tỏ ra quá tự tin. Nhưng cũng vậy thôi, thưa ông Poirot, chứng cớ
này quá nhẹ cân. Đối với tôi nó ...- Cô ngừng lời. Poirot, nói nốt phần cuối.

- Đối với cô việc điều tra của tôi là không đúng đắn!

Sarah nhìn thẳng vào mặt ông và nói:

- Thẳng thắn ra là như vậy. Liệu ông có chắc không, ông Poirot, rằng

đây không phải một kiểu giải trí trên nỗi đau của người khác đấy chứ?

Poirot mỉm cười.

- Cuộc sống riêng tư của một gia đình bị rối tung và đảo lộn cho nên

Hercule Poirot có thể chơi một chút trò thám tử để giải trí chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.