HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 189

- Tôi hiểu.

Rồi ông nói tiếp :

- Cô nghĩ cái chết của bà ta là do bị sốc sao ?

- Tôi chắc chắn là vậy. Ông cũng biết là bà ấy đã hoàn toàn kiệt sức vì

đi tới chốn này rồi. Chuyện của tôi và nỗi tức giận của bà ấy có thể đã làm
nốt phần còn lại. Tôi cảm thấy mình có tội hơn nữa khi bản thân tôi cũng đã
được học hành qua về cách chăm sóc người bị bệnh, và vì thế mà tôi, hơn
bất kỳ một ai khác, phải nhận rõ trách nhiệm về việc đã xảy ra.

Poirot ngồi im lặng một lúc, sau đó ông nói :

- Chính xác ra thì bà đã làm gì khi bà bỏ bà ta đi ?

- Tôi mang cái ghế mà lúc trước tôi đã lấy ra, đưa nó trở về chỗ củ,

sau đó thì đi xuống lều lớn. chồng tôi cũng đã có ở đó.

Poirot nhìn cô chăm chú, rồi ông nói :

- Thế bà đã nói với ông ấy biết quyết định của mình chưa ? Hay là bà

đã nói với ông ấy trước rồi ?

Im lặng, chỉ là một chút im lặng trước khi Nadine kể.

Tôi đã nói với anh ấy rồi.

Ông ta phản ứng thế nào ?

Cô lặng lẽ trả lời :

- Anh ấy rất bối rối.

- Ông ấy có xin bà xem xét lại quyết định không ? Cô lắc đầu.-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.