HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 198

- Sao cơ ?

Carol chậm rãi nói :

- Sự thật là sắc mặt của mẹ tôi rất kỳ lạ. Mặt bà ấy đỏ lựng lên, đỏ hơn

bình thường nhiều.

- Có thể là bà ấy bị sốc gì chăng ? ; Poirot gợi ý.

- Một cú sốc à ? - Cô trố mắt nhìn ông.

- Vâng, có thể bà ấy, nói như thế này, bị rắc rối với một trong số

những người phục vụ.

- Ồ ! Khuôn mặt cô giãn ra. - Vâng, có thể lắm chứ.

- Thế bà ấy không nói chuyện gì đã xảy ra sao ?

- Không ...không ...không có gì cả.

Poirot nói tiếp :

- Thế sau đó thì cô làm gì ?

- Tôi đi về lều của mình và đi nằm khoảng nửa tiếng. Sau đó thì tôi đi

xuống lều lớn. Anh trai và chị dâu tôi đã có ở đó rồi, họ đang đọc sách.

- Thế cô làm gì ?

- Ồ ! Tôi khâu vá một chút. Sau đó thì tôi đọc tạp chí.

- Trên đường tới lều lớn cô có nói chuyện lại với mẹ mình không ?

- Không, tôi đi thẳng xuống lều. Tôi nghĩ là tôi còn không hề liếc mắt

về phía lều của bà ấy nữa cơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.