HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 207

mẹ tôi có thể đánh thức lòng nghi ngờ, chỉ trừ có một thứ, cuộc nói chuyện
giữa tôi và Carol trong khi quá khích động.

Poirot lắc đầu.

- Anh sai rồi, ông nói. - Còn một điều khác nữa. Đó là một độc dược

đã bị đánh cắp từ túi thuốc của tiến sĩ Gerard.

- Chất độc ư ? - Raymond nhìn ông kinh ngạc. - Chất độc. Anh đẩy cái

ghế ra xa một chút. Raymond hoàn toàn sửng sốt. - Đó có phải là điều mà
ông nghi ngờ không ?

Poirot im lặng một lúc. Rồi ông nhẹ nhàng gần như là lãnh đạm trả lời

:

- Thế kế hoạch của anh thì không giống vậy sao ... ?

- Không phải thế, - Raymond máy móc trả lời. Tôi hiểu lý do tại sao

rồi. Chính chuyện này đã làm thay đổi mọi thứ ... Tôi, tôi không thể suy
nghĩ một cách rõ ràng được.

- Thế kế hoạch của anh và em gái anh là gì?

- Kế hoạch của chúng tôi ư? Đó là ...

Raymond đột ngột nín bặt. Anh bỗng trở nên cảnh giác và dè chừng.

- Tôi nghĩ là,- anh nói - Tôi sẽ không nói thêm gì nữa đâu.

Rồi anh đứng dậy.

- Cũng được nếu anh không thích. Poirot nói.

Rồi ông nhìn theo người thanh niên trẻ đang bước ra khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.