HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 236

Cô vội vã nói :

- Chúng ta đã không thể nói chuyện với nhau, mãi cho tới lúc này.

Nhưng anh có biết là em sẽ không rời bỏ anh nữa đâu ?

Lennox nghiêm trang hỏi :

- Nadine, có phải là em thực sự muốn như vậy chứ ?

Cô gật đầu.

- Vâng, đúng thế. Anh thấy đấy dường như là chỉ có mỗi một việc cần

phải làm thôi. Em đã hy vọng ... đã hy vọng là anh sẽ đuổi theo em. Tội
nghiệp Jeffrson. Em có ý nghĩa biết bao đối với anh ấy.

Lennox bỗng bật lên một tiếng cười gằn cộc lốc :

- Không, em chẳng có ý nghĩa gì đâu. bất cứ ai không có tính ích kỷ

như ông Cope cần phải được có dịp nhìn thấy lòng cao thượng của ông ta.
Và em nói đúng, Nadine ạ. Khi em nói với anh là em sẽ ra đi cùng ông ta,
em đã gây cho anh một cú sốc ! Thành thực mà nói anh đã nghĩ trước sau gì
rồi anh cũng sẽ trở thành một con người kỳ quái hay gì đó đại loại như thế.
Điều quái quỷ gì đã ngăn không cho anh đập lên mặt bà ta một cái rồi bỏ đi
cùng em như em đã từng mong muốn.

Nadine dịu dàng nói với anh :

- Anh yêu, xin anh đừng, xin anh đừng như thế.

Lennox càng tỏ ra đam chiêu hơn nữa. Sau cùng anh nói :

- Khi em nói với anh vào buổi chiều hôm đó, anh như một kẻ vừa bị

đập vào đầu vậy ! Anh đã quay trở về trong trạng thái nửa tỉnh, nữa mê và
rồi bỗng dưng anh thấy rõ mình là một thằng ngốc đáng khinh biết bao !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.