HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 247

- Vâng, thật ra nó là của ông nội tôi.

- Tôi cũng nghĩ như thế.

- Thôi, đã đến lúc chúng ta bắt đầu rồi đấy, - Poirot nói.

- Ngài đại tá, ông sẽ ngồi ở đây đằng sau cái bàn này, đúng ở vị trí này.

- Ồ, được thôi, - Carbury lẩm bẩm. - Anh không cần tôi mặc đồng

phục vào đấy chứ ?

- Không, không cần đâu. Nếu ông cho phép tôi sẽ kéo cái cà vạt thẳng

ra một chút.

Vừa nói, Poirot vừa đưa tay kéo lại cái cà vạt của đại tá. Đại tá

Carbury khẽ ừ hừ gì đó và ngồi xuống chiếc ghế mà Poirot đã chỉ cho ông,
và chỉ một lúc sau đó, gần như là vô thức, ông đưa tay kéo lệch chiếc cà vạt
của mình chếch về phía dưới tai trái như cũ.

- Còn đây, Poirot nói và nhẹ nhàng di chuyển vị trí của những chiếc

ghế, chúng ta để gia đình Boynron ngồi đây, còn ở đằng này, - ông nói tiếp,
- Là ba vị khách có liên quan đến vụ án. Tiến sĩ Gerard, người đã đưa ra các
chứng cớ rất cần thiết cho vụ án. Cô Sarah King, người có hai mối quan
tâm khác nhau trong cùng một vụ án, một mang tính chất cá nhân, còn một
với tư cách là bác sĩ. Và ông Jeffreson Cope, người có mối quan hệ thân
mật với gia đình Boynton và có thể miêu tả ông ta là một người rất vô tư.

Poirot bỗng ngừng lại, rồi kêu lên.

- A, họ đến đây rồi.

Ông bước ra mở cửa cho đoàn người bước vào.

Lennox Boynton cùng vợ Nadine Boynton bước vào đầu tiên. Tiếp

theo là Raymond và Carol. Ginevra đi một mình, trên môi vẫn nở nụ cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.