HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 36

- Cái gia đình mà ông gặp lúc nãy có được coi là một gia đình Mỹ điển

hình không ?

Jefferson Cope suy tư nhấp một ngụm rượu. Rối ông chậm rãi trả lời :

- Không, không thể nói đó là một gia đình điển hình được.

- Không sao, cho dù họ rất gắn bó với nhau ?

Ông Cope chậm rãi hỏi :

- Có phải ý ông muốn nói là họ cứ luôn xoắn xuýt bên người phụ nữ

đó chứ gì? Đúng đấy, nhưng ông cũng biết bà ta rất khác thường rồi còn gì?

- Thật vậy sao?

Ông Cope chẳng cần đợi gợi ý thêm, chỉ một mào đầu nhẹ nhàng của

người đối thoại là đủ.

- Tôi chẳng ngại khi nói với ông chuyện này, tiến sĩ Gerard ạ. Gia đình

đó luôn luôn ám ảnh đầu óc tôi. Tôi đã luôn đối xử tốt với gia đình này. Tôi
luôn nghĩ đến họ. Nếu nói ra được điều này, đầu óc tôi chắc chắn sẽ nhẹ
nhõm hơn rất nhiều. Ông sẽ không phiến chứ, nếu tôi kể ra tất cả?

Tiến sĩ Gerard nói ông không phiền gì cả. Và Jefferson Cope từ tốn kể,

khuôn mặt nhẳn nhụi ưa nhìn của ông nhăn lại, bối rối.

- Tôi sẽ nói thẳng với ông là tôi lo lắm. Bà Boynton, ông biết đấy, là

một người bạn cũ của tôi. Có nghĩa là, không phải là bà mẹ đâu mà là
ngừơi phụ nữ trẻ ấy, cô Lennox Boynton.

- À, đúng rồi. Cô gái trẻ có mái tóc đen quyến rũ.

- Đúng rồi; đó là Nadine, Nadine Boynton. Tiến sĩ Gerard ạ, Nadine là

một người rất đáng yêu. Tôi biết cô ấy trước khi cô ấy lấy chồng. Lúc đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.