HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 39

- Chẳng ai trong số họ có một hiểu biết tối thiểu về xã hội. Họ thiếu cả

cái được gọi là tinh thần cộng đồng. Họ có thể là một gia đình rất đoàn kết
nhưng chỉ là họ tự khép kín mình lại mà thôi.

- Thế chẳng ai trong số họ có ý kiến gì sao ?

- Ngoại trừ những gì mà tôi vừa nghe thấy còn lại họ chỉ có ngồi suốt

ngày.

- Thế ông đổ lỗi chuyện đó cho bản thân họ hay cho bà Boynton ?

Jefferson Cope khó nhọc chuyển động.

- Vâng, nói một cách nào đó, tôi cho rằng bà ta không ít thì nhiều cũng

phải chịu trách nhiệm về việc này. Cũng vậy, khi một người con đến tuổi
trưởng thành, thì tự bản thân họ phải vượt qua cái trở ngại của mình. Không
một người con trai nào bị buộc phải bám váy mẹ. Tự anh ta phải chọn cách
sống độc lập.

Tiến sĩ Gerard suy tư nói:

- Điều đó đối với họ có lẽ là không thể được.

- Tại sao là không thể được.

- Ông Cope ạ, người ta có những phương pháp để ngăn không cho một

cái cây lớn thẳng.

Ông Cope trố mắt nhìn Gerard.

- Nhưng thưa tiến sĩ, họ hoàn toàn khoẻ mạnh mà.

- Tinh thần cũng có thể bị cằn cỗi và mắc bệnh giống y như thể xác

vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.