lời đồn đại về tình hình tài chính yếu kém của công ty đã xuất hiện. Các nhà
băng liên tục chất vấn Ford về khả năng trả nợ của công ty.
Trong năm 1919, để mua lại toàn bộ số cổ phần của công ty, Ford đã phải
vay ngân hàng 70 triệu đôla. Trong đó có 33 triệu phải trả trong năm 1920,
cộng thêm 18 triệu thuế thu nhập phải đóng cho chính phủ,7 triệu tiền
thưởng cho công nhân. Tổng số tiền phải chi là là 58 triệu đôla. Trong khi
đó Ford chỉ còn 20 triệu trong ngân hàng.
Cùng với những khó khăn về tài chính, những khó khăn chung do Thế chiến
thứ nhất kết thúc cũng gây tác động không nhỏ cho công ty. Đơn đặt hàng
từ chính phủ không còn nữa, sức mua của thị trường rộ lên trong những
năm đầu sau chiến tranh đã có dấu hiệu suy giảm, các nhà máy được bố trí
rải rác trên khắp Bắc Mỹ gây ra những khó khăn trong việc quản lý, công
nhân làm việc với năng suất thấp, nguyên liệu thô nhập về từ các nơi trên
thế giới ngày càng khó khăn.
Đến tháng 6.1920 khó khăn thực sự đã xuất hiện. Sức mua giảm kéo dài
cho đến tận tháng 9. Ford quyết định giảm giá xe, đồng thời có những biện
pháp tác động khác đến tâm lý người tiêu dùng. Sau tháng 9, Công ty Ford
Motor đã giảm giá một chiếc xe từ 575 đôla xuống còn 440 đôla - mức giá
thấp hơn cả chi phí sản xuất đầu vào. Lần giảm giá này của Ford Motor đã
tác động mạnh mẽ đến nền công nghiệp sản xuất xe hơi của nước Mỹ. Các
doanh nghiệp sản xuất xe hơi khác cũng đồng thời phải giảm giá theo. Họ
đã chỉ trích mạnh mẽ chính sách giảm giá của Ford, coi đó như một hành
động làm rối loạn thị trường. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau khi thực
hiện chính sách giảm giá, công việc kinh doanh lại gặp khó khăn thêm một
lần nữa. Công ty phải cắt giảm sản lượng, chỉ cố gắng duy trì ở mức
100.000 nghn xe trong một tháng
Lúc này đã có những ý kiến về biện pháp vay vốn và mở rộng tín dụng.
Ford cũng nhận thức được đây là vấn đề cần thiết. Ông nhận được đề nghị