Cô bước thật mạnh chân về trước, hướng cửa tủ quần áo mà dừng lại
lẩm bẩm nói:
- Hôm nay mình nên mặc bộ nào nhỉ...
- Bộ này...hay là bộ này...
Chợt Hiểu Đồng reo lên:
- Đúng rồi, bộ hôm sinh nhật Đình Ân mua tặng mình vẫn chưa mặc lần
nào. Hôm nay thử mặc nó vậy.
Hiểu Đồng vừa nói vừa với tay lấy chiếc váy ướm lên người thử thì
Vĩnh Phong từ phía sau ôm lấy eo cô kéo vào lòng ngực mình, tay kia cầm
lấy cái áo quăng không một chút thương tiếc xuống đất thật xa, anh hơi
nghiêng đầu hôn một cái lên má Hiểu Đồng khẽ nói:
- Bà xã à, anh thấy bộ váy đó không hợp với em đâu?
- Sao lại không hợp, ý anh là em xấu nên không mặc được mấy bộ váy
đẹp như thế phải không? - Hiều Đồng vờ vĩnh hỏi.
- Bà xã anh không đẹp thì trên đời này làm gì con người đẹp nữa, bộ váy
xấu xí như vậy, đương nhiên là không hợp với em rồi - Vĩnh Phong xoay
Hiểu Đồng lại ngọt ngào nói mấy câu nịnh bợ, xong rồi thì lợi dụng hôn cô
một cái.
Hiểu Đồng chẳng để Vĩnh Phong được lợi dụng lâu, cô đẩy anh ra, khẽ
lườm anh một cái mắng:
- Đã tỉnh ngủ rồi thì đi vệ sinh đi, ngày nào cũng nằm lười gọi mãi
không chịu dậy. Bắt đầu từ ngày mai, em sẽ không gọi anh nữa đâu, anh tự
dậy đi.