HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 146

- Luyện tập cái này không khó, nhưng mà cần sự kiên nhẫn cao. Đầu

tiên thầy phải tập bắn cho thật xa, giương tay thật mạnh. Khi nào thầy bắn
đủ xa thì em sẽ dạy thầy cách nhắm bắn chính xác nhất.

- Vậy sao - Thiên Phong gật gù giả vờ suy nghĩ.

Như Nguyệt đang ngẩng đầu định nói tiếp mấy câu đuổi Thiên Phong đi

thì thấy từ đằng xa một bóng dáng ngạo mạn mạnh mẽ tiến về phía họ. Như
Nguyệt xanh cả mặt, lúc nãy cô rõ ràng nghe Như Ngọc nói Viễn Hinh đang
ở dưới mà, vì sao mới nói có mấy câu chỉ vài giây mà đã thấy tên khốn này
ở đâu rồi. tên này có phép thần thông à.

Nhưng bây giờ dù là thế nào thì cô cũng không thể để Viễn Hinh nhìn

thấy mình được. Cho nên cô vội níu áo của Thiên Phong kéo anh ra phía lan
can dãy trước của khu B cười nói:

- Thôi, để em chỉ thầy bắn luôn vậy.

Cô nhìn Viễn Hinh cứ tiến thẳng ở hành lang dãy sau của khu B mà đi

rồi đứng đợi ở ngay đường ngăn cách khu giữa dãy B, khoanh tay nhịp chân
đầy vẻ đắc ý. Trong đầu Như Nguyệt bổng xuất hiện linh cảm không hay.
Tên này ở đây vì sao không thấy Như Ngọc nhắn tin hay gọi điện nói gì hết.
Cô vờ dạy Thiên Phong, vừa đưa mắt lén nhìn Viễn Hinh mà không để cậu
biết, vắt óc suy nghĩ xem chuyện gì xảy ra.

- Bắn vậy được chưa - Giọng thiên Phong vang lên cắt đứt suy nghĩ của

Như Nguyệt.

Như Nguyệt vội vàng vỗ tay cười nói:

- Thầy đúng là thầy. Em cảm thấy những ai đã làm thầy đặc biệt đều có

IQ cao, chỉ vừa dạy thôi thì thầy đã làm tốt đến vậy rồi. Đúng là học một
hiểu mười. Thầy bắn rất tốt không cần em chỉ dạy đâu, chỉ cần thường
xuyên luyện tập nữa là thạo ngay. Cũng trễ rồi, em về trước đây ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.