HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 183

- Không đâu. Viễn Hinh dù là người thừa kế ngôi trường này, nhưng mẹ

Viễn hinh xưa nay rất nghiêm khắc, cậu ấy là cũng phải học hành nghiêm
túc mới thi đậu, nếu cậu ấy không thi đậu, sẽ bị mẹ đưa ra nước ngoài học.
Trường này cũng có quy định rất nghiêm ngặc, dù em có tiền, mà thành tích
quá tệ cũng không thể vào đây đâu - thiên Phong bèn giải thích để Như
Nguyệt không thành kiến với ngôi trường tư nhân thế này.

- Biết thế em không thèm thi vào đây làm gì - Như Nguyệt uất ức dậm

chân nói.

Thiên Phong thấy vẻ mặt và hành động của cô khá tức cười, anh cười

cười hỏi:

- Sao em lại thi vào đây, thầy xem bảng điểm, thấy em thi rất à.

- Vì em nghe đồn, trường này từng xảy ra một truyện tình rất cảm động,

ai vào đây cũng có thể tìm ình một tình yêu mãi mãi. Em không thích đàn
ông lăng nhăng, em không muốn phải nói lời chia tay, nên em quyết tâm thi
vào đây để tìm ình một tình yêu không thay đổi.

Thiên Phong nghe Như Nguyệt hăng hái nói thì phá ra cười, thật ra khi

cô không giả vờ yếu đuối thú vị hơn nhiều. Như Nguyệt trong lúc nhất thời
đã kể hết lý do mình vào trường cho Thiên Phong nghe, cô cảm thấy có
chút xấu hổ, nên ngượng ngùng bảo:

- Thật ra, em chỉ muốn biết tình yêu kia có là thật hay không mà thôi.

Em rất ngưỡng mộ hai người đó, thật muốn biết họ là ai, họ có thật hay
không?

- Là thật đó. Nếu em muốn gặp mặt họ thì e là phải gặp Viễn Hinh

thường xuyên hơn, vì họ là ba mẹ Viễn Hinh.

- Hả? - Như Nguyệt há hốc miệng đến đờ người không tin vào tai mình

trước lời Thiên Phong nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.