HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 184

Thiên Phong chỉ cười dịu dáng rồi đứng xoa đầu Như Nguyệt mà nói:

- Được rồi, đừng lo nữa. Thầy sẽ nói chuyện với Viễn Hinh, không để

em ấy làm khó em nữa. Tiền sơn đó cứ để thầy chịu cho, em cứ yên tâm mà
học đi nhé.

Thiên Phong cười rất dịu dàng, vẻ mặt anh lại rất đẹp, nhất là phản phất

ánh nắng phía sau lưng anh, cứ như tỏa hào quang vậy, khiến Như Nguyệt
nhìn thấy bất chợt hẫng một nhịp. Còn cái xoa đầu rất dịu dàng đó nữa, và
còn lòng tốt mà anh đối với cô nữa, sao anh lại tốt với cô như thế.

Như Nguyệt buột miệng hỏi:

- Thầy ơi, thầy tên gì?

- Thiên Phong.

Thiên Phong đáp rồi bỏ đi, chỉ để Như Nguyệt dõi mắt nhìn theo miệng

khẽ thốt ra cái tên đó :" Thiên Phong"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.