HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 141

người bạn thân mến ạ. Chỉ có điều mày phải thề với ta là mày không để lộ
một tý gì, hiểu chưa?

Ma-nhút sững sờ về điều nó vừa nghe. Cậu bé không nói một lời, chỉ gật

đầu.

- Mày thế chứ?
- Tao thề.
- Bằng cái gì?
- Vì “ Nữ thần cá” của tao.
- Không đủ.
- Không ư?... Vì cái chết của tao…
- Được. – Đôi mắt đẹp của Cơ-rô-lê-vích ánh lên những tia kỳ dị, khó

hiểu. – Mày nhớ đấy! Tao cũng mạo hiểm. Nếu mà họ biết tao thả mày ra,
thì rồi tao … cũng no đòn như mày hôm qua. Nhớ kỹ lấy. Mày thấy đấy, tao
không phải như mày nghĩ. Còn bây giờ theo tao. – Nó kéo tay cậu bé.

- I-u-lếch! – Người nào đó gọi giật giọng. – Mày ở đâu?
Cơ-rô-lê-vích dựa lưng vào tường ẩm.
- Quay vào! – Nó nói thầm với Ma-nhút.
Từ trên những bậc thang cao hiện rõ đôi chân của ai đó.
- I-u-lếch!
- Cái gì? – Cơ-rô-lê-vích gắt hét lại. Giọng không được tự tin cho lắm.
- Mày tìm kiếm cái gì đó?
- Chẳng tìm gì… Đưa cho nó ít mì sợi. Từ hôm qua đến giờ nó chưa ăn

gì.

Người ở trên không tin câu trả lời quanh co của Cơ-rô-lê-vích. Hai đứa

trẻ thấy tiếng chân bước vội trên bậc thang. Ma-nhút quay vội trở lại, nấp
sau cánh cửa. Qua khe cửa, nó nhìn thấy một gã đàn ông cao lớn.

- “ Lão chủ”, - Ma-nhút nghĩ.
Người vừa xuống có bộ mặt đỏ lự túm lấy vai Cơ-rô-lê-vích.
- Mày quanh quẩn ở đây làm gì? – Gã hét. – Mày muốn ăn bạt tai hả? –

Lão đẩy Cơ-rô-lê-vích ra khỏi hầm, khóa cửa lại.

Nỗi nuối tiếc xáo động trong tim Ma-nhút. Cậu bé nhìn qua khe hở theo

bóng hai người. Lúc đầu cậu còn nhìn thấy nửa người, sau cậu chỉ còn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.