HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 81

- Các cậu thử tưởng tượng xem! Bọn “ Cơn lốc” đã mua chuộc Pu-kha-

ka

Bọn trẻ im lặng. Chúng đứng ngây người. Chỉ có những đổi mắt nhìn

nhau dò hỏi. Tin về Pu-kha-la làm chúng ngạc nhiên. Hồi lâu không đứa
nào hé răng. Ma-da-rô lên tiếng đầu tiên.

- K…h…ô…n…g t…h ...ể… có… như… v…â…y! - Cậu bé lắp bắp vì

cáu giận.- Đây là sự phản bội.

I-gờ-nát đấm thình thịch vào ngực mình.
- Tớ thề đúng như vậy. Chính mắt tớ nhìn thấy.
- Láo toét!- Pê-rê-ca thốt lên. Với nó chỉ riêng ý nghĩ rằng đứa nào đó rời

bỏ “ Nữ thần cá” đã là không thể hiểu được.

I-gờ-nát thấy mình đã là trung tâm chú ý của các bạn liền kể lại nhiệt

tình:

- Đúng vậy mà! Tớ đến đây quá sớm, nên tớ nảy ra ý nghĩ đi xem bọn “

Chim trĩ” có luyện tập gì không. Tớ đến phố Ô-cơ-pô-va thì bọn nó đang
tập. Tớ tò mò lại gần xem nó tập thế nào. Và tớ nhìn thấy trong đó có cả
Pu-kha-la.

- Có thể chỉ là đùa.- Ca-đếch Pi-gơ-lô xen ngang.
- Đừng có ngắt lời!- I-gờ-nát hét vào tai bạn. – Đùa à? Hừ, chỉ là đùa?

Khi thấy tớ, nó muốn lủi. Nhưng Cơ-rô-lê-vích tóm lấy áo nó rồi nói: “
Sao, xấu hổ à? Ở đây khó chịu hả?” Sau đó hắn nói với tớ: “ Này nhóc con,
mày có muốn đá vói chúng tao không? Mày sẽ có quần áo thể thao mới,
giày mới. Lại còn có cả kem.”

- Thế cậu nói sao?- Ma-da-rô hỏi bạn.
- Tớ?... Tớ nói với chúng là tớ không thèm quần áo, giày của chúng. Tớ

nói là không mua chuộc được tớ đâu. Pu-kha-la lúc đó trắng bệch như tờ
giấy. Nó không dám nhìn tớ, mà chỉ nói với Skum-ba: “ Nó ở “ Tổ chim
câu”. Không dụ được nó đâu”. Sau đó nó nói với tớ: “ Cậu về bảo với
chúng nó là tớ sang bên “ Cơn lốc” rồi”.

- Đồ lợn!- Pê-rê-ca giật giọng.
Ma-da-rô nhíu lông mày. Cậu bé vẫn có vẻ bình tĩnh cần thiết của người

đội trưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.