HIỆP HÀNH THIÊN HẠ - Trang 122

Nhưng sau khi nhìn kỹ tình hình, lão lập tức phun ra một ngụm máu

tươi, bởi vì ở ngoài xa, phía dưới cột điện đã gãy lìa, người đàn ông trung
niên lúc trước bởi vì vội vàng không kịp chuẩn bị mà cứng rắn chịu một
kích Bàn Nhược chưởng nên đã bị trọng thương, giờ phút này đầu của gã
đã bị đánh nát bấy, trên mặt đất trước người gã còn một vài dấu chân dậm
mạnh xuống đất tạo thành vết rạn nứt thật sâu.

Lão đã hiểu, vừa rồi dưới tình huống thiếu niên kia liều mạng một kích

với lão, hắn đã mượn cỗ lực lượng đó, chấp nhận chịu thụ thương do bị cỗ
lực lượng này cắn trả, không có hóa giải mà còn mượn lực đẩy từ cỗ lực
lượng để bay về phía người đàn ông trung niên, sau đó một quyền đánh
chết gã trung niên không còn sức chiến đấu kia, tiếp theo liền chạy trốn mất
dạng, giờ có muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp.

Ngay lúc lão phun máu, một thanh âm khàn khàn phát ra từ mặt đất:

"Cha, sao rồi hả cha? Đã giết thằng tiểu tạp chủng kia chưa! ?"

Lão già lập tức nhìn chằm chằm Hứa Văn đang gãy chân nằm trên mặt

đất, hai mắt lão đỏ ngầu, trong mắt mang theo sát ý, cứ nhìn như vậy một
hồi lâu tới khi Hứa Văn sắp chết khiếp vì sợ lão mới thu hồi ánh mắt lạnh
lùng đó, nhìn về phía nam tử trung niên không đầu ở phía xa, lão thở dài,
thì thào nói bằng giọng chỉ có lão mới nghe được.

"Chắc hẳn hắn là đồ đệ của vị Nội khí tông sư kia rồi, liều mạng như

thế... Mười năm không có chút tiếng tăm gì, mười năm vô thanh vô tức, giờ
đây bỗng nhiên nổi tiếng..."

"Mười năm mài một kiếm... Hay cho Mười năm mài một kiếm. Thật

không ngờ ngày hôm nay Hứa gia ta lại trở thành tảng đá thử độ sắc bén
của thanh kiếm ấy…"

Vẻ mặt lão đầy vẻ xót xa đau đớn, trong lúc thì thào lại phun ra một

ngụm máu lớn, một lời cũng không phát ra được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.