HIỆP HÀNH THIÊN HẠ - Trang 36

Vì vậy, sau khi Lâm Hùng ra ngoài xã hội, phần lớn tiền bạc gã kiếm

được đều đã nằm trong dạ dày Hách Khải. Hơn nữa, có mấy lần bởi vì hắn
luyện võ quá chăm chỉ, khiến thân thể bị tổn thương, cũng là nhờ Lâm
Hùng cõng hắn đến bệnh viện. Không những khiến cho tiền tiết kiệm của
Lâm Hùng hết sạch mà còn phải thế chấp một số thứ với ngân hàng, đến
nay vẫn còn thiếu nợ. Nhờ vậy, mới có thể khiến thân thể Hách Khải có
chút gầy nhưng không đến nỗi bị thương tổn tới gốc rễ.

Lâm Hùng thường nói với Hách Khải một câu: “Đời này, tao và mày là

huynh đệ, sau này nếu mày thật sự có nội lực, giàu có rồi thì tao cũng
không muốn làm lưu manh nữa. Đến lúc đó, mày nổi tiếng thì tao cũng có
thể theo hưởng sái, uống chút rượu lạt, hưởng thụ cuộc sống nhân sinh.” Gã
nói vậy để Hách Khải khỏi phải bận tâm trong lòng, coi như gã đang đầu tư
vào hắn là một mối làm ăn chắc chắn sinh lời.

Hách Khải nghe xong, trong lòng cảm động. Suốt chín năm hắn luyện

một bộ quyền pháp hạng bét như vậy, không có bất kỳ người nào cảm thấy
hắn có thể có được nội lực. Lời của Lâm Hùng thật sự là để an ủi hắn, là
một người huynh đệ đang an ủi mình…

Hách Khải thầm nhớ lại chuyện cũ mà cảm động. Cả hai đi vào bên

trong tiệm ăn nhanh, kêu một đống đồ ăn, đương nhiên, phần lớn đều là
dành phần cho Hách Khải. Lúc đang ăn, Lâm Hùng cẩn thận nhét một
phong bì vào túi áo Hách Khải, thấp giọng nói: “Tiền không nhiều lắm,
mày xài tạm, tháng sau tao đoán chừng có thể đưa nhiều hơn gấp đôi số
này.”

Dù sao Hách Khải cũng là người luyện võ, chín năm luyện quyền, cảm

giác thân thể hắn vô cùng nhạy cảm. Mới nhận phong bì, cảm giác độ dày
và nặng hết sức rõ ràng, hắn kinh ngạc hỏi: “Số tiền này nhiều hơn so với
mọi lần đến hai nghìn… Có vấn đề gì không?”

Lâm Hùng lập tức cười ha ha, thanh âm vẫn trầm thấp như cũ, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.