HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 114

màu trắng, bất động, mỗi người quay mặt ra một hướng khác nhau,
cái nhìn ném vào khoảng không. Một chàng đưa nắm ngũ cốc mớm
mỏ một con thiên nga, mắt hướng sang phía khác.

Trước mỗi chùm hợp âm rải mới của người nhạc công, một chiến
binh trên lưng ngựa giương tù và ngân lên một tiếng rúc dài đáp lại.
Tiếng rúc ngưng, tất cả các chiến binh đều dịch chuyển, mỗi người
bước vài bước theo hướng của mình, rồi lại dừng.

- Thưa các hiệp sĩ… – Torrismondo thu hết cản đảm nói – xin lỗi, có
thể tôi nhầm, có phải các vị là Hiệp sĩ Chén Thánh đúng không ạ…

- Không bao giờ được nêu tên ra! – Có tiếng ngắt lời sau lưng cậu.
Một hiệp sĩ, đầu bạc trắng, đã dừng lại bên cạnh cậu. – Đã tới đây
chia trí cuộc suy nghiệm thánh thiện của chúng tôi, cậu còn chưa hài
lòng à?

- Ồ, xin các vị thứ lỗi! – cậu trai trẻ giãi bày với cụ. – Tôi vô cùng
sung sướng được ở đây cùng các vị! Các vị có biết tôi đã cất công đi
tìm các vị thế nào không!

- Tại sao?

- Bởi v… – thế là lòng thèm khát công bố cái nỗi niềm thầm kín đã
dữ dội hơn nỗi sợ phạm một tội báng bổ thánh thần – … bởi vì tôi là
con trai của các vị!

Lão hiệp sĩ vẫn tỉnh queo.

- Nơi đây mọi người không hề tự nhìn nhận mình là cha hay là con. –
Cụ ta nói sau một giây phút im lặng. – Ai vào Giáo Đoàn thì buông xả
mọi mối quan hệ trần thế.

Torrismondo, còn hơn bị cự tuyệt, cảm thấy thất vọng: thà rằng như
mình chờ đợi, một lời cự tuyệt phẫn uất từ phía những người cha khổ
hạnh mà cậu có thể phản pháo bằng cách nêu ra các chứng cứ, khơi
dậy tiếng nói huyết thống; thế mà lại là cái câu trả lời hết sức bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.