HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 87

- Thế anh cũng chẳng muốn ăn gì uống gì à?

- Có, có! Ăn chứ! Uống chứ! – và anh ta nuốt ực ực.

Bây giờ tôi vẽ một thành phố với vòng tường thành. Agilulfo phải
băng ngang qua đó. Đội lính gác yêu cầu chàng giở tấm che lên; họ
được lệnh không để bất cứ ai giấu mặt được vào, bởi đó có thể là tên
cướp ác ôn đang tác yêu tác quái ở các vùng xung quanh. Agilulfo từ
chối, chạm vũ khí với họ, vượt qua cổng, và lẩn vào.

Quá ra khỏi thành phố này, tôi vẽ một cánh rừng. Agilulfo sục sạo
ngang dọc trong đó cho tới lúc trục được tên cướp khét tiếng ra khỏi
hang ổ. Chàng tước vũ khí, xiềng hắn lại, và lôi hắn đến trước các
viên đốc hiệu đã không muốn cho chàng băng qua.

- Đây, trong gông, kẻ mà các ông vô cùng khiếp sợ!

- Ồ, ngài hiệp sĩ trắng toát, mong mọi điều tốt lành đến với ngài.
Nhưng xin ngài cho chúng tôi biết ngài là ai, tại sao ngài lại khép tấm
che mặt.

- Tên ta là lúc kết thúc chuyến rong ruổi của ta – Agilulfo nói, và biến
đi.

Tại thành phố, người thì nói chàng là một tổng thiên thần, kẻ lại bảo
chàng là một linh hồn đang luyện tội.

- Con tuấn mã nhẹ nhàng cất vó – một người lên tiếng – như thể nó
không tải ai trên yên.

Tại rìa cánh rừng, có một con lộ khác cũng dẫn đến thành phố. Nàng
Bradamante đang phi trên đó. Nàng nói với cư dân thành phố:

- Tôi đi tìm một chàng hiệp sĩ khoác bộ áo giáp trắng toát. Tôi biết
chàng ta đang ở đây.

- Không. Không có chàng ta – họ trả lời.

- Nếu “chàng ta không có” thì đúng là chàng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.