HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 1168

Tiếng bước chân xa dần, những người chạy trốn ra khỏi chỗ nấp đi ngược
lại con đường đội tuần vừa đi qua. Mười phút sau họ đã ra khỏi Cork và
cảm thấy quất vào mặt những cơn gió phương Bắc lạnh buốt mà Hamlet
từng than vãn trên thềm Elseneur. Đến đây toán người dừng lại vài giây.

- Chúng ta đang trên đường đến Blamey - Anh chàng Ai xơ len nói - Nếu
các anh muốn ngủ, tôi có vài người bạn ở đó, tuy nhiên tôi nghĩ sẽ thận
trọng hơn nếu đi tiếp đường này đến Mallow, con đường hoàn toàn vắng vẻ
chẳng có lấy một mái nhà.

- Thế ở Mallow anh có biết ai không? - René hỏi.

- Ở Mallow, chúng ta mỗi người có cả chục bạn.

- Thế thì đến Mallow - René nói - Như thế càng lợi thế cho những kẻ muốn
đuổi theo chúng ta ngày mai.


Họ đến Mallow vào sáu giờ sáng, tức là một tiếng trước khi trời sáng. Anh
chàng Ai xơ len đi thẳng đến một ngôi nhà, gõ cửa và hỏi "Ai ở dưới ấy?"
từ cửa lầu một, anh ta hỏi lại thay vì trả lời:

- Farrill vẫn sống ở đây chứ?

Phải - Giọng nói đáp - Farrill là tôi, còn anh là ai?

- Tớ là Sullivan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.