HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 1227

Alexandre Dumas

Hiệp Sĩ Sainte Hermine

Dịch giả: Phạm Bích Liễu, Vũ Thu Hà

Chương 100

Chuyện xảy ra trên đường Appia năm mươi năm trước công nguyên.

Trước hết tốp đầu tiên hiện ra là các kỵ sĩ cưỡi giống ngựa xứ Numide, tổ
tiên loài ngựa các quý ông ngày nay hay cưỡi. Những con ngựa đua ấy
không yên cương, không bàn đạp chỉ có tấm vải phủ mông màu vàng hay
tấm chăn phủ bằng da hổ. Vài chú sẽ dừng lại xem đoàn người diễu qua, số
khác sẽ tiếp rảo bước về phía trước những người chạy mặc áo lửng, giày
nhẹ, áo choàng cuộn buộc quanh vai trái và cánh áo có một thắt lưng bằng
da thắt gọn gàng hay thả lỏng tuỳ theo họ muốn đi nhanh hay đi chậm.
Cuối cùng có một toán người như thể đang tranh cãi ngã giá cho cuộc đua
đã nhảy vào đường Appia, thả vào trước đám ngựa lũ chó ngao cổ đeo vòng
bạc. Bất hạnh thay cho kẻ nào rơi vào cái cuộn vòi rồng ấy? Thương thay
cho kẻ nào để cơn lốc xoáy giữa tiếng ngựa hí, tiếng chó sủa và bụi quấn
lấy! Kẻ nào bị lôi ra do chó cắn, do ngựa giẫm phải y như rằng kẻ đó máu
me, bầm dập, thương tích đầy mình. Trong lúc tay đua đang ra đòn quay lại
nhưng không giảm tốc độ, hắn ta sẽ phá lên cười và sẽ hướng ngựa về đích.


Phía sau lũ ngựa Numide là các chiến xa hạng nhẹ có tốc độ chạy ngang
với các con ngựa miền hoang mạc mà chủng này được đưa vào Rome cùng
thời với Jugurtha: đó là những con Cisil, đội quân biết bay, bao gồm ba con
chạy chĩa ra hình rẻ quạt trong đó con bên phải và bên trái vừa phi và chồm
lên vừa lắc tít cái lục lạc bằng bạc của chúng, trong khi con ở giữa chạy
theo một đường thẳng tắp mà người ta vẫn gọi là như tên bắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.