HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 646

anh ta tìm cách cho các đồng bạc vào chảo đun nóng đỏ lên rồi ném vào
đám người hiếu kỳ đứng ngoài cửa.

Họ đổ xô lại nhặt, nhưng những người đầu tiên chạm vào đều giãy nảy, kêu
lên đau đớn. Một vài người chờ đồng bạc nguội đi mới đến nhặt cho vào túi
nên cười ré lên sung sướng.

Trong đám người hiếu kỳ ấy, René nhận ra người thuỷ thủ ban sáng.
Cũng chỉ một tiếng nữa là đến bữa tối. Ban đầu, anh tưởng mình còn thời
gian để đến thăm Surcouf ngay trong ngày nhưng sợ không được bình tĩnh
nên anh lui chuyến thăm ấy lại đến sáng hôm sau. Vả lại, hà cớ gì anh phải
cáu giận khi được một thuỷ thủ thuộc tầng lớp dưới cho anh thông tin về
con người dị kỳ anh sắp đến gặp? Thế là anh ra hiệu cho người bạn kia đến
gặp mình. Vì người khách còn phải len qua đám đông chật ních dưới nhà
nên René kịp rung chuông cho mang xì gà, thuốc lá và một bình rượu lên.

Các đồ vật ấy vừa được đặt lên bàn thì người thuỷ thủ nọ cũng bước vào.
René tiến đến, chìa nắm tay ra bắt rồi chỉ cho anh ta chiếc ghế cạnh bàn.

Con người này bắt đầu biết nhìn căn phòng mà anh ta thấy khá sang trọng
cho một thuỷ thủ quèn: một chai rượu, xì gà và thuốc ngon đủ khẳng định
cho anh ta biết vẫn còn bữa tối nữa đang chờ.

- Chà chà? - Người thuỷ thủ nói - Có vẻ ở quê cũng không tệ lắm nhỉ. Hai
bộ đồ thuỷ thủ, sang thật đấy! Tôi ấy à, trong suốt mười năm chạy thuyền,
mỗi lần quần áo ướt tôi đều để nó tự khô trên lưng, tôi chưa bao giờ đủ giàu
có để mua hai bộ liền.

- À điều khiến anh nhầm lẫn đó là nơi tôi ra khỏi nhà tôi và vùng quê tôi
làm việc sẽ là vùng quê đầu tiên của tôi. Chỉ có điều tôi có thành ý muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.