HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 924

Thử thách đã rất nhiều và anh vẫn vượt qua nó như lưỡi thép mới đúc xong:
cứng cáp và thuần khiết. Đức tin con trẻ lần lượt rụng từng mảng dưới chân
anh giống như những mảng lá chắn lỏng lẻo rơi dần trong một cuộc đấu.
Nhưng cũng gương như Asin, anh không cần vào dòng sông Stich rồi. Anh
ghê tởm cái ác vì anh hiểu bản chất của nó, và làm điều tốt, anh không
mong một ân huệ khoản đãi nào. Vì anh không tin vào sự bảo vệ trực tiếp
của Chúa với con người trong những mối hiểm nguy mà họ phản đối diện,
anh tin vào sức mạnh của chính bản thân vào sự khéo léo và sự tỉnh táo
lạnh lùng của mình. Anh chưa ra những phẩm chất bên ngoài, thứ người ta
nhận được từ tạo hoá với nền giáo dục đạo đức cũng như thể chất của trí
não và cơ thể do chính người ta tu dưỡng học tập mà thành. Một khi nghĩ
thấu đáo như thế, anh không đổ lỗi cho Chúa phải chịu trách nhiệm về
những bất hạnh vụn vặt đời mình nữa, anh không làm điều ác vì anh ghê
tởm cái ác. Anh làm điều tốt vì cái tốt là nghĩa vụ xã hội giao cho con
người.


Trước một con người như thế, Jane đã có lý khi nói với chỉ mình "Em
không tin vào mình nhưng em tin anhấy
". Và để tận dụng quãng thời gian
ngắn ngủi René còn ở bên mình, Jane ít rời xa anh nếu có thể. Họ đi dạo
bằng ngựa bên nhau ở những nơi có người ở và chỉ trở về khi tiếng kẻng
gọi họ về ăn trưa hay cái nóng như thiêu như đốt bắt buộc. Buổi chiều, họ
lại đi chơi lang thang đây đó, đôi khi tình cờ đi xa hơn mức bình thường.
Nhưng khi René có cây súng khoác ngang vai và súng ngắn đeo bên ngựa
thì Jane chẳng sợ gì hết.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.