HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 929

Thấy cô đứng dậy ra ngoài, anh chờ vài giây rồi cũng đi theo. Cô gái không
thể rời xa phòng của mình. Anh xuống cầu thang, bước được bốn bước đã
thấy cô ngất xỉu bên bậc. Anh bế cô về phòng. Thông thường khi bị như
thế, Jane chỉ cần ngửi muối là hồi phục song lần này cơn mê sảng vẫn dai
dẳng.


Jane nằm ngang gối René, ngực áp vào ngực anh bàn tay lạnh như đá, tim
cô như ngừng đập chỉ đôi môi cách môi anh vài centimét là còn chút hơi
ấm yếu ớt phả ra từ lồng ngực cô gái trẻ.


Anh sẽ truyền sự sống cho cô. Anh tin rằng chỉ áp môi mình vào môi cô, cô
gái sẽ dựng người lên như bị cơn sốt điện. Tuy nhiên, anh không dám thử
cách này hay cách kia. Có lẽ anh không tự tin vào mình như Jane từng tin
vào anh. Khi nhìn cô gái trẻ trung đến thế, xanh xao đến thế, đang héo hon
bất động đến thế con tim chàng trai như tan ra những giọt nước mắt rơi
xuống khuôn mặt anh. Thế là như bông hoa bị héo nước bừng dậy khi có
giọt sương mai, Jane ngẩng đầu mở mắt ra.

- Khi anh không ở đây nữa! Em sẽ ra sao? Em thà chết đi còn hơn!


Sau câu than vãn đau đớn ấy là cơn chấn động thần kinh mạnh. René muốn
đi gọi người tới giúp nhưng Jane đã níu chặt lấy anh và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.