HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 192

Hai Hiền ôm đầu Bi vào lòng vỗ về:
- Em đừng buồn. Chị tin gia đình chúng ta thế nào cũng có ngày sum

họp. Trời có mắt em à.

Ngay hôm sau, chỉ mất một buổi đi tìm qua các người mách mối, thêm

vài tiếng đồng hồ đàm phán thương lượng giá cả, Hai Hiền đã có một quầy
hàng mỹ nghệ ở ngay mặt tiền trên phố Lương Văn Can sầm uất đông
người qua lại. Bi không ngờ cái đống lổn nga lổn ngổn để cả mấy tháng trời
không ai đã động tới, sau một buổi lau chùi sạch sẽ đem đặt trên cái kệ,
trong tủ kính trông cũng ra dáng lắm. Bi nhìn không chán mắt như chưa
từng trông thấy chúng lần nào. Đúng như người ta nói: “Cây lên chậu như
hoàng hậu lên ngai”. Các con giống bây giờ như được sống lại, sinh động
hẳn lên. Như có ai vừa thổi hồn vào chúng. Bi nghĩ, Thần số 2 mà trông
thấy chắc không thể nào nhận ra, đó là sản phẩm của mình làm ra, và cũng
nhờ đó đã nuôi sống hai chị em trong những ngày tháng đầy khó khăn này.
Nhìn quầy hàng, Bi lại càng ngậm ngùi, bây giờ không biết các Thần ở
đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.