HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 223

56

Bản Án Lưu Đày Chung Thân

T

hế là trong hàng chục hàng trăm cái đầu hói tôi gặp trong suốt thời

gian qua cuối cùng chúng tôi cũng chộp được đúng người tôi cần. Không
còn nhầm vào đâu được. Thật trăm phần trăm. Đúng là nhà bác học đã cho
tôi ba viên thuốc mầu nhiệm và làm tôi gần suốt năm trời khốn khổ khốn
nạn. Tôi cười lên như điên. Còn số 2 vừa cười vừa khóc. Đôi khi người ta
khóc vì sung sướng. Mẹ ơi, con sắp có hình lại được rồi. Con sắp trở về với
mẹ, và sau đó là... Hoa. Mình sẽ đến với bạn ngay. Tay tôi ôm chặt ông ta
như sợ đột nhiên ông ta biến mất.

- Cậu làm cái gì thế hả? Nhà bác học kêu lên.
- Dạ, có gì đâu! Trong lúc vui thích quá và để tin chắc hơn tôi đã cắn vào

bả vai ông ta.

- Bác ơi, bọn cháu tìm bác suốt cả mấy tháng nay.
- Tôi cũng rất mong gặp cậu. Từ dạo đó sao cậu bỏ đi biền biệt, tưởng

không bao giờ gặp lại cậu. Cả thằng Hùng nữa.

- Còn tụi cháu thì lo đêm lo ngày sợ không tìm được bác. Số 2 thút thít

nói.

- Các cậu tìm tôi để cảm ơn chứ gì. Thôi khỏi. Các cậu toại nguyện là tôi

thỏa mãn lắm rồi.

Trời đất. Bây giờ mà ông ấy còn nghĩ tới chuyện mình tìm để cảm ơn.

Không bắt đền là may!

- Thưa bác không ạ. Cháu muốn có hình trở lại. Bác trả lại hình cho

cháu!

Tôi nói nhanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.