HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 44

mạch về khung thành đoi phương. Tôi co cẳng định sút một quả mạnh như
trời giáng thì tôi bỗng dừng lại. Thủ thành Hải Phòng đứng yên như trời
trồng, mồm há ra, vừa sợ hãi, vừa hết sức kinh ngạc. Tôi liếc quanh, hầu
hết các cầu thủ hai đội cùng đứng yên như những pho tượng. Trong lúc đó
khán giả xôn xao cả lên. Thôi bỏ mẹ rồi! Tất cả chỉ tại tôi! Tôi bỏ bóng tiếc
rẻ né sang một bên. Trọng tài từ xa chạy lại cầm quả bóng xoay đi xoay lại
xem. Một vài cầu thủ cũng chạy tới. Quả bóng chẳng có một dấu hiệu gì
khác. Sau một hồi bàn tán, không ai hiểu làm sao cả, trọng tài đành phải
cho trận đấu tiếp tục. Chắc trên kia An, Bình cũng phải ngạc nhiên lắm!
Chúng nó sẽ tha hồ tranh luận. Chỉ còn 20 phút nữa, 20 phút quyết liệt. Tỷ
số hai bên cho tới phút này vẫn 2 - 1, phần thắng nghiêng về Hà Nội.

Nhiệm vụ của của tôi hôm nay là phải đem lại phần thắng cho đội nhà.

A, anh Thành! Anh Thành dẫn bóng, không biết cầu thủ số 9 Hải Phòng
đang bám gót sắp lấy được bóng. “Nhanh lên, chuyền bóng ngay cho số 7
bên trái”. Tôi chạy lại nói thầm vào tai anh. Anh mất hồn. Số 9 Hải Phòng
thừa cơ chớp lấy bóng rồi chuyền cho số 7. Số 7 cách khung thành Hà Nội
có mươi mét, chỉ một cú sút nhẹ vào gốc trái, ghi ngay bàn thắng cho Hải
Phòng, nâng tỷ số lên 2 đều. Tiếng hò reo vang dậy một lúc lâu mà anh
Thành vẫn chưa tỉnh. Tôi muốn chạy lại xin lỗi anh. Tại tôi quá hăng, tính
tôi vẫn thế mà! Đã chơi là phải chơi hết mình. Thằng An mà biết chuyện
này nó sẽ cằn nhằn tôi suốt đời. Tôi nhìn về phía An, đúng là nó đang ủ rũ
ù rù như gà cắt tiết. An ơi! đừng giận tao. Còn 10 phút nữa, đủ thời gian để
lập công chuộc tội. Rồi mày xem. Quả đúng như lòng tôi mong mỏi, ở phía
khung thành Hải Phòng quả bóng đang từ từ lăn, nếu để tự do, nó sẽ ra khỏi
đường biên. Nhưng tôi đã khéo léo chặn nó lại, rồi tránh ra nhường cho số
9 Hà Nội vừa kịp chạy tới. Số 9, cây làm bàn chỉ cần hất nhẹ, quả bóng
cũng bay vào góc khung thành đối phương, nâng tỉ số lên 3 - 2. Thủ thành
Hải Phòng đứng im như pho tượng. Không hiểu chuyện gì đã xảy ra... Sân
vận động lại ầm lên như bão táp. Vấn đề là từ giờ cho tới phút chót cố giữ
đừng để một quả nào lọt vô khung thành của đội nhà là coi như là nắm chắc
phần thắng trong tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.