HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 45

Tôi chạy về khung thành Hà Nội, đứng thủ một góc bên cạnh thủ thành.

Hải Phòng tấn công ồ ạt, tràn xuống như nước vỡ bờ. Họ quyết tâm gỡ gạc
mấy phút cuối này. Bóng dội về phía khung thành tới tấp. Cả sân vận động
hầu như nín thở. Còn hai phút, rồi còn một phút nữa. Một quả bóng sút gần
bay vào khung thành. Anh thủ thành bắt bóng không dính bóng lăn xuống
đất và theo đà chắc chắn sẽ vào lưới. Tôi nằm xoài xuống hất nhẹ quả bóng
ra khỏi khung thành, vừa đúng lúc tiếng còi của trọng tài báo trận đấu kết
thúc. Với tỷ số Hà Nội 3 Hải phòng 2. Như vậy là chiều nay tôi đã đem lại
phần thắng cho Hà Nội nhưng không một ai biết. Tôi vừa trả một giá đắt.
Trong lúc ngã xoài để hất bóng ra ngoài, đầu tôi va mạnh vào khung thành.
Tôi nằm lịm đi trong cơn đau điếng người, nhưng vẫn, mơ hồ như nghe cả
Hà Nội bùng lên những tràng pháo vỗ tay, tiếng hò reo vang trời dậy đất!
Hình như tôi thấy An cởi cả chiếc áo đang mặc tung lên... Thế là cậu bằng
lòng rồi nhé. Cậu cứ vui đi. Cậu có quyền vui vì bạn cậu vừa lập được
chiến công kỳ lạ... chưa hề có trên lịch sử sân cỏ thế giới...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.