HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 64

- Chẳng lẽ cậu muốn vô hình hơn nữa hay sao? Cậu còn trong suốt hơn

pha lê, không có một loại kính quang học nào có thể phát hiện ra được cậu.

- Cụ ơi, cháu không đòi hỏi hơn gì nữa cho cháu đâu. Cháu muốn hỏi cụ

bộ xương khốn khổ kia bây giờ cụ định xử trí sao? Tất nhiên cụ không nỡ
biến nó thành kẻ giữ nhà cho cụ, mà nhà của cụ thì chẳng có gì đáng giữ cả.

Đúng là cụ già bối rối thực sự.
- Một là cụ trả lại hình cho nó. Tôi nói.
- Trả lại hình ư? Một việc hầu như không thể làm được.
- Vậy chỉ còn cách cuối cùng, cụ hãy biến nốt bộ xương khốn khổ khốn

nạn kia đi.

Nhà bác học lắc đầu quầy quậy:
- Không, một người vô hình đã là quá lắm rồi. Ta không thể, không có

quyền làm thêm bất cứ một việc gì nữa.

- Cụ có thể và cụ phải làm. Tôi nói như ra lệnh. Cụ biết đấy, bây giờ thì

cụ không thể không nghe cháu!

- A... Cậu định... Giọng ông cụ bỗng run run...
- Từ nay sẽ có hai người vô hình trên thế gian này! Cụ biết đấy. Một

người bình thường phải chịu nỗi cô đơn sẽ khổ như thế nào. Huống chi kẻ
đó lại không hình. Cụ thử nghĩ xem.

- Ta tưởng một mình anh thế là đủ rồi.
- Thêm một người nữa bọn cháu sẽ làm nên điều kỳ diệu. Cụ giúp chúng

cháu đi. Tôi đấu dịu. Ngày mai trên bức tượng đài kỷ niệm, người ta sẽ ghi
tên cụ, bố đẻ của hai người vô hình đầu tiên trên trái đất.

- Ta không cần tên với tuổi. Ta nói lại sẽ không có thêm một kẻ vô hình

nào khác nữa. Ta biết cháu ta nó chẳng ham làm những việc phi thường.
Anh đừng rủ rê nó, vừa nói cụ vừa đi tới máy điện thoại.

- Cụ định báo công an hả? Cụ không biết rằng khi công an tới đây thì

người bị bắt trước tiên là cụ. Cụ sẽ nói với họ thế nào về bộ xương kia.

Nhà bác học thất vọng bỏ máy xuống. Tôi cảm thấy mình đã nắm được

đằng chuôi. Tôi cố tiến thêm một bước nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.