HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 95

của ai đó. Khi cô bé được đặt lên thảm cỏ, hai chân như được ai nâng lên
cao, rồi nước trong mồm cô bé ực ra.

Một giọng nói nhỏ bên tai Hoa:
- Dầu, tìm ngay dầu nóng xoa cho cô bé.
Hoa quay lại quát An lúc đó đang quanh quẩn một bên:
- Túi cứu thương nhanh lên. Khi An vừa đi khỏi thì từ đầu đằng kia một

tốp người lớn cũng vừa chạy tới. Trong đó có anh phóng viên tay lăm lăm
chiếc máy ảnh, bà mẹ cô bé và những người đi đường.

Cô bé vừa tỉnh lại, mắt hé mở. Bà mẹ mừng quýnh, sụt sùi nói với Hoa:
- Cảm ơn cháu đã cứu sống em.
-Thưa, không phải cháu đâu. Hoa vội thanh minh. Có một người con trai

đã cứu em bé trước lúc cháu tới. Người ấy vừa ở đây.

Vừa lúc đó An mang túi cứu thương tới. Bà mẹ tưởng nhầm người cứu

con mình là An, vội cầm tay An rối rít:

- Cảm ơn cháu đã cứu sống em.
An còn đang luýnh quýnh chưa kịp thanh minh thì đã thấy mấy cái loé

chớp từ những chiếc máy ảnh. An hét lên với anh phóng viên:

- Chết, anh nhầm rồi, không phải em.
Anh phóng viên cho rằng An khiêm tốn, càng yên trí tranh thủ chớp luôn

mấy “pô” nữa. An đưa hai bàn tay lên che mặt...

Anh phóng viên tới vỗ vai An:
- Cứu người bị nạn là chuyện đáng khen. Tại sao em khiêm tốn quá vậy,

sáng mai anh sẽ đưa chuyện này lên báo. Phiền em cho biết tên.

An càng hốt hoảng:
- Anh ơi, vậy là anh giết em rồi. Em không biết bơi. Anh hỏi xem, An

chỉ Hoa. Bạn em sẽ làm chứng cho em.

Hoa quay lại:
- An nói thật đấy anh ạ. Bạn ấy không biết bơi.
Anh phóng viên càng lấy làm lạ.
- Trong cả hai người, không ai nhận cứu cô bé, thế thì ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.