HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 96

- Theo em hình như có một người nữa anh ạ. Em chỉ nghe giọng người

ấy nói thôi, còn không nhìn thấy mặt.

Cô bé được gia đình đưa về nhà. Còn lại một mình An và Hoa. An trách

bạn:

- Tại sao lúc đó bạn không tự nhận mình cứu cô bé có hơn không? Để

người ta cứ nghĩ là An. Hoa hại mình.

- Nhưng sự thật là như thế. Có sao mình nói vậy.
- Sáng mai trên một vài tờ báo trong thành phố thế nào chẳng có cái mặt

mo của thằng An này.

Hoa cười.
- Được dịp lên báo càng oai chứ sao? Bao nhiêu người muốn có mặt trên

đài, trên báo mà không được.

- Thôi đi, đừng có đùa ác. An bỗng đổi giọng. Mà đằng ấy nói thật đi.

Lúc đó có ai ở dưới hồ với bạn. Nhất định đằng ấy phải biết chứ?

- Ô hay, nếu biết thì lúc nãy tớ đã nói với các chú phóng viên rồi. Quả

thật tớ chỉ nghe giọng nói còn không thấy người.

- Tớ không tin là có ma. Hay đằng ấy nghe nhầm.
- Làm gì có chuyện ma ở đây. Chẳng những nghe được giọng nói người

ấy mà lúc bơi đỡ cô bé vô bờ, tớ còn vô tình chạm vô da thịt người đó.

An tỏ vẻ ghen tuông:
- Chạm vô người à?
Hoa cười trêu:
- Làm gì mà tra hỏi dữ thế.
- Muốn hỏi cho biết.
Hoa cười.
- Ghen à?
An làm thinh.
Hoa vẫn cười:
- Chưa thấy đời nhà ai đi ghen với người vô hình cả.
An vẫn chưa hết tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.